“ hừ,ngươi tên Giang Hoài à,bây giờ Tạ chính đức không bảo vệ nổi ngươi nữa rồi,đợi lát nữa ta sẽ giao ngươi vào trong tay kẻ thù của ngươi,đến lúc đó sẽ thế nào nhỉ,haha…ngươi tự mình từ từ nếm trải đi”
Những hồn ma trước đó được gọi đến từ trong quỷ mộ đều đã biến mất,duy chỉ còn lại mỗi mình tôi,còn Lưu trường vân lúc này đi đến trước mặt tôi trên mặt nở một nụ cười ác độc
Lúc này,giang hoài đi đến,trong tay hắn ta cầm chày giáng ma,lúc này đang tỏa ra những ánh sáng màu đen,hắn cầm chày giáng ma,trực tiếp đâp vào trong ngực tôi
Hự
Một âm thanh máu thịt bị vỡ nát truyền vào trong tai tôi,một cảm giác đau đớn kịch liệt trước giờ chưa từng có bao trùm lấy cơ thể tôi,lúc này, cơ thể bị khống chế của tôi thả lỏng,khôi phục lại tự do trong khoảng khắc chày giáng ma đâm vào ngưc
Cơ thể tôi run rẩy kịch liệt,tôi nhìn cây chày giáng ma đâm vào ngực mình,trong lòng vô cùng sợ hãi
Đúng vậy,tôi đã được tự do,khoảnh khắc chày giáng ma đâm vào ngực,lưu trường vân đã trả lại sự tự do cho cơ thể tôi,nhưng sau đó,tự do ấy lại bị cướp đoạt,bởi vì Giang hoài lúc này định giết tôi,phong ấn linh hồn tôi vào trong chày giáng ma
“ giang hoài….ngươi…tiểu nhân”
Rất nhiều máu tươi chảy ra khỏi miệng tôi ,trong mắt tôi tràn đầy thù hận nhìn giang hoài,trong lòng vô cùng không cam tâm
Nụ cười trên mặt Giang hoài càng ngày càng sâu,ông ta đi gần đến tôi,thở dài một tiếng chỉ đủ hai chúng tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-quan-minh-the/2986025/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.