“ đỗ Minh,thời gian này tâm ý em đối với anh lẽ nào anh không rõ sao? Nếu như anh thấy em có chỗ nào không tốt thì cứ nói ra em có thể thay đổi mà,vì sao mỗi lần tôi ám thị với anh,anh đều cố ý giả vờ lẩn tránh em?”
Trong đêm mưa,thẩm băng dao hét với tôi,lúc nói chuyện,nước mắt trên mặt cô ta sớm đã chảy theo nước mưa
Tôi lập tức ngây người,tôi chưa từng thấy thẩm băng dao không hề che giấu khóc sướt mướt như hôm nay,nhưng đối mặt với sự đau lòng của cô ta,tôi nhất thời lại không tìm được lời nào để an ủi cho hợp lí
Từ huyện tinh thủy đến núi Long quyết,đoạn đường này đi nhiều ngày như vật,thẩm băng dao vẫn luôn ở bên cạnh tôi,liên quan đến tâm ý của cô ta,tôi cũng không biết cô ta có từ lúc nào,nhưng những thứ này cứ vô tình mà xảy ra rồi,làm tôi không thể lường trước được
Nhưng tôi hiểu rõ,từ lúc bắt đầu đến bây giờ,tất cả những gì tôi làm là vì hứa thiến,cũng không thể không nói đến ấn tượng về thẩm băng dao trong lòng tôi,nhưng cho dù thế nào,tôi cũng không thể phản bội chấp niệm 13 năm mà hứa thiến dành cho tôi,vì vậy đã giả vờ ngốc
“ thẩm băng dao,tôi biết cô là một cô gái tốt,tôi không biết bản thân bây giờ nên nói gì với cô,hay là,xem như những gì vừa nãy chưa xảy ra vậy”
Thẩm băng dao đột ngột nói với tôi tâm ý của cô ta,làm tôi không hề có chút phòng bị,nhưng Hứa thiến ở cách chỗ chúng tôi cũng không xa
“
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-quan-minh-the/2985971/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.