Hứa thiến tỉnh lại rồi,khoảnh khắc cô ấy tỉnh lại,trong cơ thể phát ra một luồng âm khí lạnh lẽo không biết mạnh hơn trước đây gấp bao nhiêu lần,cùng với luồng âm khí này,con có một nguồn Phật lực vô cùng mạnh mẽ,hai nguồn sức mạnh khác nhau lại đồng thời tỏa ra từ trong cơ thể Hứa thiến,cho tôi cảm giác,dường như lúc thì là ma lúc thì là Phật,vô cùng quỷ mị
Nhưng mà,Hứa thiến có phải đã trở nên mạnh hơn trước đây,co ấy bây giờ rốt cuộc là ma hay là Phật,không còn quan trọng đối với tôi nữa,quan trọng là,cô ấy là vợ tôi
Hứa thiến sau khi tỉnh lại,cô ấy nhìn xung quanh một cái,cuối cùng ánh mắt dừng lại trên người tôi,trên mặt của cô ấy nở một nụ cười vô cùng quen thuộc mà xa cách từ lâu
Trên mặt tôi cũng nở một ý cười,kể từ khi bị Giang Hoài phân cách ở thôn Dã Câu đến bây giờ,tôi và Hứa thiến tụ hợp thì ít mà xa cách thì nhiều,còn bây giờ,cô ấy cuối cùng cũng xuất hiện trước mặt tôi một cách nguyên vẹn,từ nay về sau,không còn ai có thể chia cách chúng tôi nữa
“ đệ tử bái kiến sư phụ,cảm ơn sư phụ đã hao tổn tâm lực giải cứu đệ tử”
Đúng lúc này,Hứa thiến đi đến trước nhất niệm trụ trì quỳ xuống
Sư phụ?
Nghe những lời này,tôi không khỏi kì lạ,Hứa thiến từ lúc nào lại bái Nhất niệm trụ trì làm sư phụ vậy
Lúc này,khuôn mặt xanh xao của Nhất niệm trụ trì lộ ra một nụ cười hiền hậu ,ông ấy gật đầu,ý bảo Hứa thiến đứng dậy,sau đó nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-quan-minh-the/2985967/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.