Lão đạo sĩ này họ Trần,ở thôn bên cạnh,những năm nay ông ta đều làm phá sự cho người chết trong mấy thôn xung quanh,cũng thường giúp người ta trừ ma vẽ bùa,mấy năm nay cũng có chút danh tiếng
Người nhà họ Chương không nói gì ,vẫn đối với ông ta cung kính lễ phép,nhưng Trần đạo sĩ là một người sĩ diện,tôi bây giờ dường như đã vô tình cướp chuyện làm ăn của ông ta,vì vậy ông ta biết điều thu dọn đồ đạc,định rời đi,người nhà họ Chương cũn không giữ nữa,chỉ là nói sẽ thanh toán tiền công cho ông ta muộn một chút
Nhìn thấy dáng vẻ ngượng ngùng của Trần đạo sĩ,trong lòng tôi cũng bối rối,dù gì tôi chỉ là cảm kích với Chu thế cung ,nên muốn giúp đỡ ông ta điều tra trong thôn rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì,nhưng không ngờ rằng lại đập vỡ bát cơm của người trong ngành
Trần đạo sĩ thu dọn xong đồ đạc thì đi ra cửa,nhưng ông ta đột nhiên dừng lại,quay đầu nhìn tôi : “ cậu là Đỗ minh nhỉ? Cậu tiễn tôi một đoạn đi.tôi có chuyện muốn nói với cậu”
Tôi gật đầu đi theo,thực tế là,toi cũng có một vấn đề muốn hỏi ông ta
“ đạo trưởng,ông có phải sớm đã biết Chương Lâm chết không phải là do sự cố?”
Đi trên nền tuyết trắng,sau khi xác định xung quanh không còn ai nữa,tôi hỏi Trần đạo sĩ
“ đúng vậy” Trần đạo sĩ gật đầu,trên mặt tràn đầy sự bất lực : “ thứ hại chết ông ta không phải là sự cố ,cũng không phải là người,mà là một con ma,một con ma đã lảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-quan-minh-the/2985891/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.