Tăng nhân này mặc một bộ áo cà sa màu tro cũ nát,trong tay cầm mộc cái mõ toàn là vết nứt,ông ta trông cũng tầm 8,90 tuổi,tôi mắt lõm sâu vào trong,cơ thể vô cùng gầy gò,cho người ta một cảm giác phong trần lâu năm
Ông ta lúc này dừng lại trước mặt chúng tôi,ông ta nhìn chúng tôi bị trọng thương,bất chợt lắc đầu
“ a di đà phật,oan oan tương bao đến rồi,chỉ vì một chấp niệm trong lòng,mà đánh đến hai bên đều bại trận,haizz’
Tăng nhân này xuất hiện,lập tức thu hút sự cảnh giác của tất cả mọi người
“ ông là ai?”
Thẩm Trường Thu xoa máu đen trên khóe miệng,vô cùng phòng bị hỏi
‘ tôi? Pháp hiệu bần tăng là Nhất niệm,chỉ có điều chỉ là một tăng nhan đi qua đây mà thôi,chỉ là thấy các vị ở đây đau khổ vì chấp niệm của mình,nên dừng lại”
Tăng nhân tự xưng là Nhất Niệm này rất bình thản nói xong,nhưng ánh mắt ông ta lại rơi xuống người tôi
Sau đó,Nhất Niệm đại sư này cất mõ vào trong áo cà sa,đôi giày cũ nát dẫm lên nước mưa,từ từ bước về phía tôi
Nhất Niệm đại sư này,không biết là ông ta là địch hay là bạn,nhất thời căng thẳng
“ tiểu thí chủ này,có thể đưa hũ tro cốt trong người cho lão nạp không?” ông ta nói
Nghe ông ta nói,trong lòng tôi lo lắng,lẽ nào,mục đích lão hòa thượng này ở đây,chính là vì Hứa Thiến
Tôi ôm chặt hũ tro cốt,lắc đầu : “ không,hũ tro cốt này là của cháu,trừ phi ông giết cháu,bằng không ông đừng mơ đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-quan-minh-the/2985870/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.