“ Aaaaaaa..”
Hứa Thiến kêu lên một tiếng thảm thiết,trúng một chưởng của Giang Hoài,từng dòng máu chảy ra từ trong miệng cô ấy,sắc mặt cô ấy lập tức trở nên tái mét,rất nhiều âm khí bắt đầu tỏa ra từ cơ thể,còn hồn phách cũng dần dần mờ ảo trước mặt tôi
“ Đỗ Minh,nửa năm cùng em ở thôn Dã Câu,là những ngày hạnh phúc nhất cả đời chị..chị rất cảm ơn em không quên chị,rất cảm ơn…em vẫn còn đến tìm chị…”
Khoảnh khắc này,Biểu cảm của Hứa Thiến hiện lên vô cùng yên ả,trên mặt cô ấy nở nụ cười yên bình mà tôi vẫn thích nhất,cô ấy cứ thế nhìn tôi,máu tươi vẫn không ngừng chảy ra từ khóe miệng
Cơ thể tôi run rẩy kịch liệt,nước mắt không kiềm được tuôn trào ra,tôi dơ tay ra,muốn vuốt ve khuôn mặt trắng bệch của cô ấy,nhưng bàn tay tôi vừa chạm vào gò má cô ấy,thì cả người cô ấy lập tức biến thành mây khói,tiêu tan trong mưa gió
“ Hứa ThiẾN ..Hứa Thiến..”
Tôi giãy dụa đứng dậy,gào hét tên của Hứa Thiến,nhưng hồn phách của cô ấy đã hoàn toàn biến mất,chỉ còn lại những tia âm khí trong không trung
Hũ tro cốt của Hứa Thiến nằm trên mặt đất,trên chiếc hũ nứt nẻ khắp nơi,những luồng khói đen không ngừng tỏa ra từ những vết nứt đó
“ Giang Hoài cái tên khốn kiếp này,ông đã giết Hứa Thiến”
Tôi kêu gào điên cuồng về phía Giang Hoài,tôi bước đến trước mặt ông ta,muốn tát cho ông ta một cái vào mặt,kết quả lại bị ông ta thô bạo xô ngã xuống mặt đất
Thịt trên mặt Giang Hoài run
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-quan-minh-the/2985869/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.