“ rất nhiều lúc,lời nói của con người còn không đáng tin,huống hồ gì là ma,đệ cảm thấy ma đáng thương,vì vậy đã tha cho cô ta,nhưng nếu như cô ta cắn trả lại đi hại người,đệ sẽ làm thế nào?”
Sắc mặt của Thiệu Vũ Cẩn có chút nghiêm túc nói : “ Đỗ Minh, Đường gia trên danh nghĩa tuy là mời chúng ta đến tham gia bữa tiệc,nhưng thực tế là muốn mời chúng ta đến bắt ma,hơn nữa trước đây,ông ta đã trả tiền cho cửa hàng chúng ta,cầm tiền rồi thì phải giúp người ta diệt trừ tai họa,chứ không phải để lại hậu họa cho họ”
Tôi bối rồi “ theo ý của sư huynh,là phải diệt trừ linh hồn của Chu Lan?’
Thiệu Vũ Cẩn gật đầu : “ không thể giữ lại,nếu như linh anh trong bụng Vương Khiết thật sự là con của Chu lan,một khi bị Chu Lan coi là công cụ tay chân,thì hậu quả sẽ khôn lường,so với mối nguy hiểm này,giải quyết Chu lan là lựa chọn an toàn nhất”
Tôi rất khó khăn,bởi vì tôi đã đồng ý với Chu Lan,chỉ cần cô ta không tiếp tục quấy rầy người của nhà họ Đường,tôi sẽ tha cho cô ta một con đường sống,bây giờ tôi làm sao để đi đối phó cô ta đây.thế thì há chẳng phải tôi là kẻ lật lọng ao”
Nhưng mà,lời của đại sư huynh,tôi cũng không có cách nào từ chối
Thiệu Vũ Cẩn mặc áo khoác ngoài lên,nghe tôi nói chuyện này,họ cũng không có hứng thú tiếp tục chơi bóng nữa ,sau đó nói với tôi : “ Đỗ Minh,đệ đến cửa hàng quan tài chưa bao lâu,còn rất nhiều thứ phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-quan-minh-the/2985844/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.