Hứa Thiến vẫn chưa kịp nói xong,cơ thể của cô ấy đã biến mất trong vòng tay của tôi,cả căn phòng ,cũng khôi phục lại dáng vẽ rách nát như cũ
“ Hứa Thiến,hứa Thiến”
Trong màn đêm tối,tôi hét lớn tên của Hứa Thiến,nhưng xung quanh vẫn im ắng,ngoài tiếng côn trùng thỉnh thoảng vang lên,không có bất kì ai trả lời tôi
Trong lòng tôi lập tức hoảng hốt,Hứa Thiến bây giờ đi đâu rồi,Giang Hoài rốt cuộc đã làm gì với cô ấy
Lúc tôi đang tự hỏi 100 câu hỏi vì sao,âm thanh của Giang Hoài đột nhiên vang lên bốn phương tám hướng
“Đỗ Minh,phải quay về rồi…Đỗ Minh,phải quay về rồi”
Phùuuuu
Tôi đột nhiên mở mắt ra,cả người giống như vừa mới bị ngạt thở,bắt đầu không ngừng hô hấp hồng hộc,tôi nhìn ra xung quanh,thì phát hiện bản thân mình đang nằm trên giường,tôi nhìn thấy cha mẹ,lúc này cha đang rất căng thẳng,còn trên mặt mẹ thì toàn là nước mắt,Giang Hoài lúc này cũng ở đây
“ Đỗ Minh,cuối cùng con cũng tỉnh rồi,lúc nãy con ngất ở trước cửa nhà,gọi con con cũng không trả lời,Giang đạo trưởng hồn con bị ma quỷ dẫn đi rồi,may mà ngài ấy đã gọi về lại,nhưng con dọa chết mẹ rồi” thấy tôi tỉnh lại,khuôn mặt mẹ cuối cùng cũng nở một nụ cười
Tôi hơi ngơ ngác,lập tức hiểu ra,tôi nói với cha mẹ đừng lo lắng,sau đó nhìn Giang Hoài “ Giang gia gia,xin hãy trả hũ tro cốt của Hứa Thiến cho cháu”
Những lời vừa nãy Hứa Thiến nói với tôi,tôi không biết là thật hay giả,nhưng tôi biết một điều,hũ tro cốt của Hứa Thiến nếu như tiếp tục để ở chỗ của Giang Hoài,tuyệt đối không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-quan-minh-the/131746/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.