Cứ như vậy,con trâu bạc theo tôi về nhà,người trên đường nhìn thấy đều cảm thấy rất kì lạ,còn cha mẹ thì nghe người ta bảo là tôi có phúc khí,nên con trâu bạc mới đi theo,thì khuôn mặt vô cùng vui vẻ 
Sau khi về nhà,con trâu bạc nằm dưới cửa sổ được cha đóng mấy tấm gỗ,cha cũng vội vàng gọi mẹ tiếp đãi nó một ít cỏ 
Lúc cha mẹ đang thảo luận vì sao con trâu bạc này lại theo tôi về,Giang Hoài hai hôm nay nhốt mình trong nhà không ra ngoài đột nhiên đến nhà tôi,trong tay ông ta,lúc này còn cầm theo một hộp giấy 
Hai ngày không gặp,giang Hoài rõ ràng gầy đi rất nhiều,da thịt trên mặt ông ta đã sệ xuống,hai con mắt tràn đầy tia máu,lúc nhìn thấy tôi,sắc mặt ông ta nở một nụ cười 
Mỗi năm sinh nhật tôi,Giang Hoài đều sẽ đến nhà tôi,tặng tôi một món quà nhỏ,hôm nay cũng như vậy 
“ Đỗ Minh,sinh nhật vui vẻ” Giang Hoài bước lên,nói với tôi 
Tôi đã không còn ấn tượng gì với Giang Hoài nữa,tôi trừng mắt với ông ta,sau đó quay đầu đi không thèm để ý nưa 
Con trâu bạc vốn dĩ đang nằm,lúc này đột nhiên lại đứng dậy,nó phát ra một tiếng rống,mũi thở hồng hộc,cúi đầu dùng sừng húc Giang Hoài 
Cảnh tượng này dọa tất cả mọi người hết hồn,còn sắc mặt của Giang Hoài thì trắng bệch,suýt chút nữa thì bị con trâu bạc húc trúng 
“ con trâu bạc này sao vạy,trước giờ tôi chưa từng thấy nó tấn công ai cả” 
Cha dùng hết sức lực,cuối cùng cũng kéo được con trâu lại,sau đó buộc nó xuống dưới gốc cây trước cổng,khuôn mặt lo lắng nói 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-quan-minh-the/131745/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.