Vân Xuyên thật muốn dùng cái vỉ đập ruồi đập chết tên quỷ này ngay lập tức. Hắn lại muốn cô giết Tướng quân để hắn tự tung tự tác, để yêu ma quỷ quái lộng hành sao? Đừng nằm mơ.
Cô liền dò hỏi tóc dài.
“Anh có thù oán gì với Tướng quân nhà tôi sao?”
Tóc dài hừ lạnh, hai mắt khói nheo lại đầy căm phẫn.
“Đúng là có thù oán rất sâu nặng, không giết được hắn, ta không thể rửa mối nhục này.”
Vân Xuyên còn muốn hỏi thêm, bên ngoài đã vang lên tiếng gõ cửa, là giọng của tỳ nữ.
“Phu nhân, nước tắm đã chuẩn bị xong.”
Vân Xuyên giật mình, liếc nhìn tên quỷ tóc dài, hình như hắn cũng rất ngạc nhiên. Cô bịt mũi nói vọng ra.
“Được rồi, cứ để ngoài đó, lát ta sẽ tự làm.”
“Phu nhân có phải bị ốm rồi không? Giọng của người hơi lạ.”
Vân Xuyên ho lên mấy tiếng, cười giả lả đáp.
“Không sao, cảm mạo chút thôi, em cứ để nước đó rồi đi đi, ta tự làm được rồi.”
“Dạ Phu nhân.”
Đám tỳ nữ trong Tướng quân phủ cũng rất kỳ lạ, đều sợ qua Đông viện vô cùng, có lẽ mấy vị phu nhân trước đều ở đây rồi mất mạng không rõ nguyên do nên bọn chúng sợ.
Nghe tiếng bước chân đã đi xa, Vân Xuyên mới thở phào. Bấy giờ mới nhận ra mình đã bịt miệng tóc dài nãy giờ, còn hắn trừng mắt lên nhìn cô. Hình như thân phận Phu nhân của cô đã bị bại lộ rồi.
Tóc dài giật tay cô ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-nuong/2704673/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.