Vân Xuyên không có xích mích trực tiếp gì với thầy Bàn, nhưng cô cũng không ưa con người này, ông ta theo bà cả làm những chuyện chẳng tốt lành, luôn âm thầm đánh chủ ý xấu lên người Vân Xuyên khiến cô sống dở chết dở mấy lần rồi.
Phòng của Vân Xuyên được bày trí đơn giản, hai tỳ nữ theo cô từ Triệu phủ cứ rì rầm cả buổi, sau khi dự gia yến về cũng vẫn thì thầm to nhỏ với nhau, không hiểu Phu nhân nhà họ ở Kiều phủ sống như thế nào mà bị người hầu coi thường đến vậy.
“Chuyện hai ngươi đến Kiều phủ, mắt thấy tai nghe thế nào ta không quan tâm, nhưng muốn sống thì phải biết đường nói cho đúng, nếu nói sai, Thái Bà sẽ không tha đâu.”
Hai tỳ nữ vội vàng quỳ xuống, luôn miệng nói không dám.
Thực ra Vân Xuyên đang mượn uy cái Thái Bà để bịt mồm hai nữ tỳ này mà thôi, cô ngầm cho chúng hiểu rằng, mọi chuyện Thái Bà đều biết, đừng dại mà nhiều lời. Hai tỳ nữ cũng là đứa hiểu chuyện, nhận thức được ý tứ lời Phu nhân nhà mình nói, sau đó kính cẩn lui ra, đóng cửa lại cho Vân Xuyên.
Cô thở ra một hơi, bấy giờ mới trút được lớp phòng bị xuống, mệt mỏi ngả lưng lên giường. Còn chưa nằm được bao lâu, bên tai lại văng vẳng những âm thanh quỷ dị non nớt.
“Trả lại mạng cho tao, đồ ác quỷ, trả lại mạng cho tao đi.”
“Hức hức. Đồ độc phụ táng tận lương tâm, yêu nữ, ta sẽ lấy mạng của ngươi.”
Cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-nuong/2704671/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.