“Tướng quân tin em không làm chuyện đó sao?”
“Phải làm vợ Bổn tướng đã khiến em chịu thiệt thòi, ta không hiểu nhiều về em, nhưng cũng sẽ không nghi kỵ em.”
Một cảm giác ấm áp lan toả, nụ cười của Vân Xuyên càng thêm động lòng người, cô do dự mãi, sau đó mới nói thật.
“Tối đó, quả thực có người bất ngờ xuất hiện trong phòng, còn muốn dở trò với em, chính là tên Triệu Ân luôn miệng nhận là em trai của Tướng quân đó. Nhưng em đã đánh hắn một trận, không ngờ mợ Tuyền lại nhìn thấy cảnh không nên thấy.”
“Hắn dám làm thế với em sao?”
Vân Xuyên biết có lẽ Triệu Ý đã thực sự nổi giận, cô mím môi, liền dịu dàng nói.
“Hắn chưa làm gì em thì đã bị em đánh rồi.”
Nói xong, cô liền quay về chủ đề ban nãy.
“Sao ban nãy Tướng quân không làm thật? Em là người của Tướng quân mà, chuyện đó sớm muộn cũng phải xảy ra.”
Hai nắm tay Triệu Ý siết chặt lại, y quay lưng với Vân Xuyên, chưa bao giờ cảm thấy thần trí mơ hồ như lúc này.
“U Linh nói đúng, làm vợ ta sẽ rất thiệt cho em, ta không thể lúc nào cũng ở bên cạnh để bảo vệ em, em phải tự biết bảo vệ mình, ta cũng sợ em sẽ bị tổn thương nếu còn ở cạnh ta.”
Vân Xuyên bước thêm một bước, níu lấy tay áo Triệu Ý.
Cái níu áo này khiến y bất chợt nhớ về mười năm trước, Vân Xuyên khi ấy còn là một cô bé con, chứng kiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-nuong/2704621/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.