Ở phủ Tướng quân, Vân Xuyên đang ngồi đọc sách trong phòng thì Triệu Ý mở cửa đi vào, lông mày cau lại rất khó coi.
“Tướng quân, đã xảy ra chuyện gì sao?”
“Người của ta đã phát hiện ra nơi giấu thai phụ kia, nhưng vẫn chậm một bước, đã bị người khác đem đi mất rồi.”
“Thái Bà đã biết chuyện này chưa?”
Còn chưa kịp trả lời, ngoài cửa đã vang lên giọng của vú Niệm.
“Tướng quân, Thái bà mời Tướng quân qua hỏi chuyện.”
Hai người nhìn nhau, Triệu Ý định đứng lên, thì Vân Xuyên đã kéo tay lại, cô lấy ra cái la bàn máu mua ở tiệm đồ pháp bảo, vừa cắt đầu ngón tay Triệu Ý vừa nói.
“Thứ này em mua mấy hôm trước, đã định nhỏ máu vào rồi nhưng lại quên, có thứ này rồi, em sẽ không bị lạc mất Tướng quân.”
Triệu Ý nhìn cô cười.
“Ta đâu phải đứa trẻ mà em sợ lạc?”
“Tướng quân không phải đứa trẻ, Tướng quân là trượng phu của em, em còn muốn theo Tướng quân cả đời, làm thế này để Tướng quân và em luôn tìm được nhau.”
Xong xuôi, Triệu Ý vươn người hôn nhẹ lên trán cô, đứng lên rồi tới viện của Thái Bà. Quả nhiên, Thái Bà cũng đã biết chuyện Triệu Ý cho người tấn công nơi giấu Tiểu Tuyết.
“Triệu Ý, con nhất định phải chống lại bà già này sao?”
Triệu Ý liền cúi đầu chắp tay, vẫn một mực cung kính.
“Thưa bà, tôn nhi không dám chống lại bà, nhưng cũng không thể để Dục Quỷ tiếp tục ra đời. Xin bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-nuong/2704619/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.