Triệu Ý kinh ngạc nhíu mày.
“Điệp Vũ sao? Cô ta đang ở địa ngục A Tỳ, làm sao có thể ra được?”
Vân Xuyên nghe vậy liền hỏi ngay.
“Sao chàng biết Điệp Vũ ở A Tỳ địa ngục?”
“Tội ác của Điệp Vũ ta nắm rất rõ, cô ta sát hại người vô tội, dân thường, trẻ em, thiếu nữ, không tội ác nào không từng làm, chỉ có địa ngục A Tỳ là thích hợp với cô ta nhất mà thôi. Còn một chuyện mà những người khác không biết, Điệp Vũ năm xưa đã từng ăn tim Dục Quỷ.”
Không chỉ Vân Xuyên, mà cả U Lan cũng bất ngờ về chuyện này. Họ chưa từng nghe nói đến ăn tim của Dục Quỷ sẽ trở thành quỷ, đày đoạ quỷ hồn một công chúa ngoại bang trở nên tàn ác như thế.
Nhưng nếu bản thân cô ta không có sẵn dã tâm, hận ý, thì sẽ chẳng để cho tâm ma khống chế, lạm sát nhiều người vô tội đến vậy. Nghe thôi cũng thấy thực đáng sợ.
Triệu Ý trầm ngâm chốc lát, sau đó nói với Vân Xuyên.
“Xuyên Nhi, em về phủ đi, chưa biết chừng vong soái đó sẽ tìm tới tận U Linh Cốc, đưa tất cả mọi người về đó, ta sẽ cho người bảo vệ.”
“Chàng đi cứu U Linh sao?”
“Không, ta chỉ là không muốn để một vong soái người phương Bắc làm loạn trên đất Nam thôi.”
Triệu Ý làm sao có thể thừa nhận chuyện đích thân đưa người đi cứu con quỷ tóc dài suốt ngày chửi mình được. Nhưng Vân Xuyên không nói gì, chỉ mỉm cười gật đầu. Thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-nuong/2704594/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.