Ngày trước, An Thường với Nhan Linh Ca cũng là như vậy. Người kia đi đến đâu cũng luôn rất nổi bật, lại còn bận rộn nữa. An Thường chỉ có thể chờ đợi, chờ Nhan Linh Ca liên lạc tìm mình; mà dẫu cho cô có chủ động nhắn tin gọi điện, thì đa phần đều sẽ không có ai đáp lại. Cứ thế, chờ đến khi Nhan Linh Ca rảnh rỗi thì mới nhớ trả lời tin nhắn của cô.
Mối quan hệ tình cảm với sự chênh lệch địa vị quá rõ này đã khiến cô nhận không ít tổn thương, giống như là, giữa hai người, luôn sẽ có một bên "ban phát tình thương" đối với bên còn lại.
Cô kéo tay Mao Duyệt: "Đi về."
"Không tìm nữa hả?"
An Thường rủ mi, lạnh nhạt đáp: "Ừa, không tìm nữa."
Không cần biết mối quan hệ của cô và Nam Tiêu Tuyết là như thế nào, hiện tại cô cần phải quan tâm tới cảm nhận của mình nhiều hơn, chứ không phải là tự để mình biến thành một cái ngăn kéo, mặc cho người khác đưa tay xáo trộn tìm kiếm, xong rồi lại rút tay về, để cô lại với sự trống rỗng ngập tràn.
Cô hỏi Mao Duyệt: "Cậu đặt xe quay về Ninh Hương chưa?"
"Rồi, tài xế đang chờ bên ngoài."
"Vậy chúng ta tranh thủ đi về thôi."
Hai người ra bên ngoài, tìm được chiếc xe màu đen đã hẹn trước, An Thường mở cửa xe ngồi vào bên trong, Mao Duyệt cũng chui vào ngồi cạnh cô, vẻ mặt muốn nói lại thôi.
Đôi mắt An Thường vô cảm, quay đầu nhìn ra ngoài cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-nghien/3715145/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.