An Thường và Mao Duyệt rốt cuộc cũng có thể vào được bên trong. Khác với sự hỗn loạn ồn ào bên ngoài, ở trong phòng chiếu lại vô cùng yên tĩnh trật tự, người người đều toát cái vẻ rụt rè khi sắp sửa được hít thở chung bầu không khí với thần tượng.
Cửa đẩy từ bên ngoài vào, sau đó sẽ phân ra hai nhánh đi về phía trước và phía sau. Vé Mao Duyệt mua là thuộc hàng ghế phía sau, hai người bước vào thì cùng nhau đi về ghế ngồi. An Thường không nghe được tiếng bước chân của mình, nhưng lại nghe tiếng tim đập của bản thân rất rõ ràng, thình thịch, thình thịch.
Bởi vì vé của cô là do Mao Duyệt hôm qua nhất thời nghĩ đến mới mua sang tay, cho nên hai người vốn dĩ không ngồi cạnh nhau, cũng may ghế ngồi của Mao Duyệt gần với màn hình hơn, nên khi cô đề nghị đổi với người bên cạnh, người kia cũng rất vui lòng hí hửng đồng ý.
An Thường ngồi yên lặng, mắt nhìn về phía trước, trông thấy nhân viên an ninh đứng chắn hai bên đầu của hàng thứ nhất. Mao Duyệt nhẹ giọng kết luận: "Đúng là nàng đến thật, quá trùng hợp rồi."
Đối với Nam Tiêu Tuyết, thì đây không phải là trùng hợp.
Từ trước đến nay nàng giữ vững quan điểm chỉ dùng tác phẩm nói chuyện, cho nên những việc tuyên truyền này nọ ban đầu nàng là không chấp nhận, không có ý định tham gia. Thương Kỳ tự mình đến khuyên nhủ: "Em không thể từ chối hết các buổi tuyên truyền được."
Cô cũng chỉ có ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-nghien/3699140/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.