Chương trước
Chương sau
Mới sáng sớm cô đã gọi Lăng Minh Dương dậy để chọn đồ vì hôm nay hai người sẽ đến làng Gordes ở Luberon. Đây là một khu vực có cảnh quan tuyệt vời với các thị trấn nhỏ trên đồi, nằm giữa các thung lũng và những vườn nho. Làng cổ Gordes được mệnh danh là viên ngọc của vùng Provence với những ngôi nhà được xây bằng đá tảng .Những ngôi nhà và tòa nhà làm bằng đá trắng cắm sâu vào vách núi, xây bằng đá hộc nằm liền kề nhau, nhấp nhô theo độ dốc của sườn núi, khiến nơi đây trở thành một trong những ngôi làng trên đỉnh đồi nổi tiếng nhất trong khu vực .

" Anh thấy bộ này thế nào" cô mặc một chiếc váy rồi hỏi Lăng Minh Dương.

Anh đưa tay sờ cằm rồi nhìn một lượt "Rất đẹp"

" Nhưng em thấy bộ trước vẫn đẹp hơn hay trọn bộ trước đi" nói rồi cô lại chạy vào thay đồ.

" Từ nãy em biết em thử bao nhiêu bộ rồi không "

" Chờ đợi là hạnh phúc " cô nói từ trong phòng vọng ra .

Xung quanh là những ngôi nhà cổ kính, được nối với nhau bằng những con đường hẹp, tất cả đều được xây dựng bằng đá hộc và sỏi cuội, tồn tại từ hàng trăm năm . Hai người đang cùng đi dạo trên con đường bằng đá, bên đường có đủ các loài hoa đang khoe sắc. Ánh nắng sáng sớm dịu nhẹ chiếu xuyên qua những ngôi nhà cổ kính, từng tia nắng nhỏ ấm áp cũng có thể tạo nên một khung cảnh lãng mạn tràn đầy hạnh phúc. Cùng nắm nay dạo bước trên con đường đầy hoa suốt một đời là điều giản dị mà người người mong ước . Cảm giác chỉ vậy là đủ, không còn điều gì phải hối tiếc . Có thể buông xuôi mọi thứ cùng người bước đi trên con đường này hai chữ " hạnh phúc" không thể lấp đầy được trái tim em lúc này.Đi dạo một lúc thì hai người đi đến lâu đài Gordes, được xây dựng từ thế kỷ thứ 10, qua nhiều lần trùng tu, lâu đài đến nay vẫn giữ được những nét kiến trúc độc đáo theo mô hình phòng thủ thời Trung Cổ. Đứng từ cửa sổ có thể chiêm ngưỡng toàn bộ phong cảnh hấp dẫn của vùng thung lũng Calavon .

" Lăng Minh Dương" cô đứng từ cửa sổ hét thật lớn tên anh .

" Làm gì, người ta nhìn kìa"

Cô hơi cúi người, hai tay chống cằm trên cửa sổ ngắm thung lũng Calavon tuyệt đẹp. Lăng Minh Dương đứng phía sau ngắm nhìn cô gái đang mải mê say đắm cái đẹp của Provence . Nơi này anh đã tới rất nhiều lần, chỉ có lần này là thật sự cảm nhận được hết vẻ đẹp nơi đây.

Đến chiều hai người đi chợ để mua đồ lưu niệm. Nơi đây có rất nhiều các sản phẩm thủ công tinh tế, những bông hoa oải hương thơm ngát và những món đồ trang trí độc đáo. Xung quanh rất nhiều người nên Lăng Minh Dương nắm tay cô đi. Chọn một lúc hai người cũng hết tay để xách nên đành trở về tắm rửa ăn tối sau đó đi dự lễ hội hoa oải hương.



Thời tiết đã vào thu nên buổi tối có hơi lạnh, hai người đang ngồi trước lều trại sưởi ấm. Phía xa chính là những cánh đồng oải hương đang ẩn mình vào đêm tối. Xung quanh được treo những dây đèn trang trí màu vàng ấm áp, thi thoảng còn có cơn gió mang theo hương thơm của hoa oải hương đến trêu chọc chiếc mũi nhỏ của mọi người.

Oa, hình như tuyết rơi này"

Đang vui vẻ ngắm nhìn những bông tuyết nhỏ tan trong tay mình thì cô thấy Lăng Minh Dương đi về phía ban nhạc bên cạnh rồi ngồi cạnh chiếc đàn piano. Anh nhìn về phía cô rồi những nốt nhạc đầu tiên vang lên.

Bạn có tin là nghe nhạc cũng có thể cảm nhận được hương thơm, mùi vị ngọt ngào của âm thanh không. Cảm xúc của cô bây giờ chính là như vậy, bản nhạc này không phải chính là bản mà anh đã đánh trong lần gặp ở vườn hoa sao . Đôi mắt cô đỏ ửng nhìn anh ngồi đó, Lăng Minh Dương mặc chiếc sơ mi trắng sạch sẽ bên ngoài khoác thêm một chiếc áo khoác. Từng đường nét khuôn mặt anh mờ dần theo giọt nước mắt đang rơi xuống của cô.

Sao lại khóc rồi" Đàn xong anh quay lại rồi lau nước mắt cho cô.

" Cái gì vậy" Khổng Hán Sơ nhìn anh lấy một chiếc khăn màu đỏ rồi quàng lên cổ cô, chiếc khăn có vẻ được tháo ra tháo lại nhiều lần nên có hơi xù.

" Tôi đan đấy, cảm động không " Lăng Minh Dương cẩn thận quàng chiếc khăn cho cô.

Khổng Hán Sơ vòng đôi tay ôm chặt lấy cổ anh bằng tất cả sự yêu thương.

" Khóc gì chứ, ngẩng mặt lên tôi xem

Hai tay anh từ từ nâng mặt cô lên. Lăng Minh Dương nhìn cô với đôi mắt đỏ ửng không khỏi cảm thấy đau lòng . Anh nhẹ nhàng lau đi giọt nước mắt đang rơi xuống, đôi môi nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên hàng mi đang bay tán loạn giữa cái gió trìu mến của mùa thu . Bông tuyết tinh nghịch đọng lại trên đôi môi hồng cũng tan đi vì sự ấm áp từ nụ hôn của hai người.

Khổng Hán Sơ cũng nhắm mắt lại cảm nhận hơi ấm từ đôi môi của anh mang đến.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.