Sau khi bóp ngất Vu Tử Minh, Phương Tắc buông tay, lấy khăn tay ra lau sạch năm đầu ngón tay rồi lại lau đi dấu tay trên cổ Vu Tử Minh sau đó vứt cái khăn đi, cẩn thận đóng cửa phòng bệnh, anh ta nhẹ nhàng dặn dò hai vị cảnh sát trông chặt Vu Tử Minh, bởi vì anh ta cảm thấy Vu Tử Minh có khuynh hướng tự sát. 
Hai cảnh sát trao đổi ánh mắt, không nói gì, chỉ nói rõ đây là tội phạm nghiêm trọng, cấp trên đã điểm danh sẽ không để gã ra đi dễ dàng như vậy. 
Phương Tắc dừng lại, hỏi ai là người điểm danh muốn Vu Tử Minh sống sót nhưng cảnh sát lắc đầu biểu thị không thể nói ra. 
Bọn họ không nói, Phương Tắc đoán được. 
Hiện tại Vu Tử Minh sống chính là chịu tội, cam đoan gã sống sót không phải vì tốt cho gã mà là để trả thù và dằn vặt. Người hận Vu Tử Minh rất nhiều, nhưng có quyền ra lệnh cho cảnh sát thì lác đác chẳng có mấy, nhà họ Phó là một, Vương Nguyên Diệu cũng là một trong số đó. 
Phương Tắc rời bệnh viện xong vẫn đi làm như bình thường, tích cực phối hợp điều tra với cảnh sát, ngay cả cha Phương và mẹ Phương nay suy sụp vì mất đi thời cơ cũng không đoán ra trong lòng anh ta đang nghĩ gì, đồng thời họ cũng sinh ra cảm giác sợ hãi với anh ta. 
Cha Phương và mẹ Phương đều biết Phương Tắc đã khôi phục ký ức, đã biết bọn họ từng làm những chuyện gì để chia rẽ anh ta 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-muu-tin-tuc-to/3516089/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.