Ngày hôm sau, Doanh Thiệu Kiệt đến đón Tô Duyệt Duyệt đi làm nhưthường lệ, chỉ là giữa hai người vẫn không ai nói với ai câu nào. DoanhThiệu Kiệt đợi Tô Duyệt Duyệt nói trước, còn Tô Duyệt Duyệt lại đợi anhlên tiếng trước, kết quả là suốt cả chặng đường, hai người họ không aichịu mở miệng.
Ngày hôm sau nữa cũng như vậy, giữa hai người, không ai chịu nóitrước, im lặng dường như là từ duy nhất để hình dung về họ. Cho đến ngày họp cuối năm của JSCT, khi Tô Duyệt Duyệt mặc một chiếc váy tím sẫm,khoác chiếc áo gió xuất hiện trước mặt Doanh Thiệu Kiệt, anh hơi ngâyngười một chút, nói: “Hôm nay cô rất đẹp.”
Tô Duyệt Duyệt khẽ hít vào một hơi, nhún vai nói: “Anh cũng vậy, rất bảnh trai.”
Quả thực, hôm nay là một ngày vô cùng trọng đại đối với Doanh ThiệuKiệt, buổi họp cuối năm của JSCT sẽ chính thức đánh dấu thời khắc anhbước vào JSCT với vai trò là người phụ trách dự án S. Trênđường đi, anhmuốn nói rõ chuyện này với cô gái đang ngồi phía sau xe nhưng nhìn vàogương chiếu hậu, anh thấy cô từ đầu đến cuối chỉ ngó ra phía ngoài nênlại thôi. Cô ngồi yên lặng, trên khóe môi hé nở một nụ cười trong sáng,thuần khiết mà chỉ riêng cô mới có được. Nụ cười khiến anh trong phútchốc trở nên lơ đễnh như kẻ mất hồn nhưng ngay sau đó anh lại bình tĩnhtrở lại, tập trung lái xe, cố kìm nén cơn sóng cứ trực trào dâng tronglòng. Sự nghiệp, điều mà anh muốn vẫn là sự nghiệp, chẳng phải vậy sao?
Nguồn ebooks: http://www.luv-ebook.com
Hôm nay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-muu-noi-cong-so/2940681/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.