“Ừ, vậy tạm biệt!” Anh đưa tay chống khung cửa. Mày đẹp nhướng lên.
Cô ngẩng mặt, nhìn chằm chằm về phía anh, trong mắt có làn khói xa mờ mê ly, có nước non đang chảy, nụ cười như một đóa hoa chầm chậm nở trên mặt cô, “Ừm, tạm biệt!”
Cô tinh nghịch vẫy vẫy tay, tựa như một người phụ nữ xinh đẹp, thướt tha xoay người đi.
Anh chớp chớp mắt nghiền ngẫm, nhìn cửa thang máy từ từ đóng lại, sau đó bật cười lắc đầu. Giây tiếp theo cửa thang máy lại mở ra, Đào Đào đang mím môi, lại đứng trước mặt anh.
“Lần này quên gì nữa?” Anh không bất ngờ, hai tay đút vào túi quần, nhún nhún vai.
“Thầy Tả, chúc mừng năm mới!”
“Bây giờ mới có mười giờ hai mươi, còn hơn một tiếng nữa mới đến năm mới.”
“Tôi… nói trước.”
“Được, chúc mừng năm mới!” Anh hít thở sâu, tim đập như trống bỏi, hai tay đầy mồ hôi, đứng không vững. Loại cảm giác mà chỉ thiếu niên bồng bột mới có này đã lâu không gặp.
Đào Đào cau cau mày, trong mắt vụt qua một tia sáng.
“Cần tôi ấn thang máy giúp em không?” Anh giả vờ bình tĩnh hỏi.
“Không vội, tôi còn có việc khác…” Cô nắm tay lại.
“Làm gì vậy?”
Lời chưa nói dứt, cô đột nhiên vươn tay ôm lấy anh, “Tôi muốn hầu hạ anh.”
Tả Tu Nhiên cứng đơ, vừa giận lại buồn cười, con nhóc này đã kết hôn nửa năm rồi, sao tán tỉnh vẫn còn thẳng thắn và ngốc nghếch như vậy chứ, nhưng đáng chết là lại khiến anh cảm thấy rất hỗn loạn.
“Hầu hạ bao lâu?” Anh chần chừ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-muu-ngoai-tinh/769586/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.