Cảm nhận được sự yêu thương bộc lộ rõ trong đôi mắt ông, Phương Tiền Tiền muốn bật khóc. Thật là, mày không còn là cô nhi nữa rồi, nhìn đi, mày có ba còn gì, không cần phải tỏ ra mạnh mẽ nữa, đã có người luôn che chở cho mày rồi. Ấm áp quá!
Tối đó, hai bố con nói chuyện thật lâu.
Phương Lâm thật sự vô cùng cao hứng. Bởi vì Dung Liên và Phương Linh mà ông và con gái đã xa cách quá lâu rồi. Bây gìơ nó không còn so đo nữa, thật tốt quá! Ông rất yêu quý Tiểu Tiền, cũng không ghét bỏ Tiểu Linh mặc dù chuyện của Dung Liên khiến ông không chấp nhận được nó hoàn toàn. Mẹ của Tiểu Tiền mất sớm, ông phải bù đắp cho nó thật nhiều thay cho mẹ nó.
Đêm, hai mẹ con nhà Dung Liên mất ngủ.
"Mẹ, tiện nhân đó thật đáng sợ, phải sớm trừ khử nó!" Đôi mắt Phương Linh đầy vẻ hằn học, khuôn mặt xấu xí, dữ tợn. Cô ta không tài nào quên được khung cảnh lúc đó, từng từ, từng chữ một. Phải phá hủy ả tiện nhân kia để thoát khỏi nỗi sợ luôn đeo bám trong tâm can cô ta.
Dung Liên cắm móng tay, câu nói lúc con bé kia cãi lại bà ta luôn khiến bà ta phải lo lắng bất an. Đúng, phải khiến nó ngoan ngoan nằm yên trong lòng bàn tay mình, ngoan ngoan nghe lời mình.
"Đúng rồi!" Một suy nghĩ vụt qua đầu bà ta." Linh, gọi cho chú con, bảo rằng ta có một món hàng hời cho ông ta. Ta sẽ xử lí nó trong đêm nay, rồi mang nó đến cho chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-muu-cua-nu-phu-me-ke-den-day/536217/quyen-1-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.