Hoàn hồn chưa?
–
Lãnh đạo Ân tự hạ giá tới văn phòng quậy một trận xong làm Tạ Bạch cau có suốt nguyên một ngày, hắn vừa phải đề phòng Ân Vô Thư gây chuyện vừa phải đối phó với nhóm bác Trần, Giang Hạo Nhiên tọc mạch đủ điều, đâm ra cả người hắn bừng bừng cái vẻ “người sống chớ lại gần”.
Còn kẻ chủ mưu cứ không ngừng tỏ vẻ nghiêm túc mà rằng:
– Đây mới gọi là trải nghiệm cuộc sống nhân gian. Chứ kiểu sống tách biệt mọi người, không để tâm đến chuyện của ai như cậu lúc trước thì không gọi là trải nghiệm, đó gọi là ngồi xem phàm nhân làm trò hề.
Tạ Bạch: …
Hắn muốn đớp chát lại Ân Vô Thư một câu, song ngẫm kỹ càng thì thấy khó lòng phản bác lại câu này.
Ân Vô Thư được voi đòi tiên, chỉ vào mắt hắn và nói:
– Khi cậu không muốn trả lời người khác, trong mắt sẽ hiện lên hai câu, bên trái ghi “đồ phiền phức”, bên phải là “biến lẹ đi”.
Tạ Bạch trơ mắt nhìn y chằm chặp một hồi mới nói:
– Đôi khi tôi cũng nhìn ngài với ánh mắt như vậy, ví dụ như bây giờ đây.
Ân Vô Thư lắc đầu vỗ vai hắn, vừa đi vừa thì thầm:
– Thẹn quá thành giận là chưa đủ bình tĩnh rồi, đồng chí Tiểu Bạch à.
Tạ Bạch: …
Cứ vòng đi vòng lại mấy phen như vậy, Tạ Bạch thật sự không biết y chạy tới đóng giả lãnh đạo để làm gì, lôi hắn ra mua vui cho bản thân à…
Có điều, phong cách tới chọc một tí rồi lùi bước, xong một hồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-khach/1129824/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.