Thu dọn đồ đạc vào vali, Nhan Khúc dự định hôm nay sẽ quay về Thượng Hải, nơi này dường như có quá nhiều thứ khiến cậu cảm thấy áp lực, tạm thời chỉ muốn rời xa một quãng thời gian.
Riêng về Phù Dung, cậu nghĩ có lẽ bây giờ cô ấy đang rất vui vẻ bên cạnh chị gái của mình rồi. Khoảnh khắc khi cậu nghe thím Dung gọi điện, nói Phù Dung đã tỉnh dậy, hồi phục rất tốt. Nghe được tin đó, Nhan Khúc thực sự đã vui đến phát khóc, nhưng cậu lại không đủ can đảm để quay về nơi ấy.
Gặp Phù Dung rồi, trái tim của cậu phải làm sao mới đúng đây? Cậu thích Phù Dung, nhưng không phải vì thế mà ép cô cũng thích một người như cậu. Kể từ lúc lớn lên, nhận thức được sự khác biệt của bản thân, Nhan Khúc chưa từng dám mơ ước có một ngày sẽ tìm được người yêu thương mình.
Nói Nhan Khúc nhát gan cũng được, cậu đã quyết định đem tình cảm không trọn vẹn ấy chôn chặt trong lòng, cùng nó rời khỏi Bắc Kinh phồn hoa chật chội.
Nghĩ một lúc cũng đã đủ, Nhan Khúc hít sâu một hơi lấy lại tinh thẩn rồi đưng dậy đi đến mở cửa. Chỗ của cậu ở là căn hộ nằm ở tầng mười được thuê trong một toà chung cư cho nên bây giờ cậu phải di chuyển bằng thang máy xuống tầng trệt để đón taxi ra sân bay.
Đứng trước cửa thang máy, ánh mắt Nhan Khúc nhìn lên bảng đèn đang nhảy số ở phía trên, suy nghĩ gần như chững lại vài giây. Không gian xung quanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-huong/2781471/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.