Trạch Lam sững người vài giây mới lấy lại được vẻ tự nhiên, rụt tay về cười nói: “Không, chị thấy áo em bị cuốn lên nên chị muốn kéo xuống thôi. Ngủ đi!”, sau đó cô rời khỏi giường, đi vào phòng tắm.
Xảo Nhi ngồi dậy, ánh mắt nghi ngờ nhìn theo bóng lưng của Trạch Lam. Cô nhìn xuống bụng mình, đầu lông mày thoáng nhíu lại, gương mặt ngập tràn ác ý.
Bên trong phòng tắm, Trạch Lam nắm chặt lên bồn rửa mặt, thở dốc một hơi. Tình cảnh vừa rồi thực sự khiến cô căng thẳng đến toát mồ hôi, đến bây giờ tay vẫn còn hơi run.
Rốt cuộc cô đang nghĩ cái gì vậy chứ? Lẽ nào cô thực sự nghi ngờ Xảo Nhi không phải là Phù Dung?
“Mình điên rồi!”
Trạch Lam cúi mặt, bất lực mắng một câu. Vừa rồi cô vẫn chưa kịp xem vị trí ở đó của Xảo Nhi có vết sẹo hay không thì con bé đã tỉnh dậy. Nếu ngày nào cô còn không tận mắt xác nhận, lòng cô sẽ không một phút yên ổn.
…
“Cô muốn lặp lại trò chơi thú vị năm đó à?”
Câu nói đe doạ của Giang Triết Hàn gần như văng vẳng trong đầu Quân Nhu suốt mấy ngày nay. Lúc cô vô tình gặp hắn ở nhà hàng, lúc đối mặt với vẻ cay nghiệt trong mắt hắn, cô thực sự có chút hoảng sợ.
Quân Nhu ngồi ở sofa, đôi mắt đưa ánh nhìn vô tri hướng xuống đám đông đang nhảy múa điên cuồng bên dưới vũ trường. Ánh đèn chớp tắt xung quanh liên tục đảo qua khiến tâm trí cô loạn vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-huong/2781434/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.