"Dậy rồi sao?"
Bách Thâm đứng ở cửa, trên môi nở nụ cười nhẹ nhàng hướng về phía Lý Dịch Đình.
Lý Dịch Đình vẫn ngồi chết trên giường, đôi mắt to tròn thoáng rung chuyển. Cổ họng trong phút chốc như đông cứng, chỉ có cánh môi run run khẽ gọi lần nữa.
"Bách Thâm!"
Ở khoảng cách thế này, Bách Thâm vẫn có thể dễ dàng cảm nhận được sự hoảng loạn tột cùng đang lớn lên trong mắt Lý Dịch Đình. Anh nhạt môi bật cười, chậm rãi đi về phía giường.
Lý Dịch Đình bị tình hình này làm cho thần hồn đảo lộn, cô nhất thời không biết phải phản ứng thế nào với người đàn ông đang mỗi lúc mỗi gần. Một phần bối rối nhưng lại tận chín phần xấu hổ, cô lúng túng ngồi lùi về sau. Nhưng lưng đã rất nhanh chạm phải thành giường, trước mắt thì có kẻ đang tiến đến.
Thực sự có khác gì bị dồn đến bước đường cùng đâu chứ?
Lý Dịch Đình không hiểu, thế quái nào cô lại tỉnh dậy ở nơi có mặt Bách Thâm? Nơi này hoàn toàn xa lạ với nội thất sa hoa, không gian sang trọng.
Bách Thâm mà cô biết trước giờ, không xuất hiện ở những nơi thượng lưu thế này!
Rốt cuộc, anh là người như thế nào kia chứ?
Tại sao ngày hôm nay trông anh lại khác như vậy? Khác đến mức suýt thì cô không nhận ra đây là Bách Thâm mà cô đã tận lòng yêu suốt những năm qua.
Khác đến mức tưởng chừng như là xa lạ!
Cô không quen! Cô thực sự không quen với hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-huong/2781377/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.