Giọng nói của Giang Triết Hàn quá mức trầm thấp, có vẻ đã kiên nhẫn đến mức khó chịu. Ánh mắt hắn tựa hồ điềm tĩnh, nhưng thực chất ẩn sâu bên trong lại cuộn trào như sóng. Nhìn Trạch Lam yêu kiều thế kia, mê hoặc thế kia. Hắn quả thực không dám chắc hắn sẽ tiếp tục nhẫn nhịn được thêm bao lâu nữa.
Môi hắn hé ra, hừ nhẹ một tiếng. Ngắn gọn hỏi: "Em làm được chứ?"
Nghe thấy câu hỏi của hắn, Trạch Lam mới đỏ mặt, ngập ngừng gật đầu hai lần.
Môi hắn cong lên, miệng phát ra tiếng cười rất nhỏ. Bàn tay chậm rãi vuốt ve khuôn mặt Trạch Lam, hắn kéo cô sát lại, thủ thỉ vào tai: "Thoải mái một chút! Cho anh cảm nhận em."
Hôn lên môi cô, năm ngón tay nhẹ nhàng luồn sâu vào tóc. Cô ôm lấy cổ hắn, say mê đón nhận hương vị nam tính đang tan đậm trên đầu lưỡi. Cánh môi mềm mại ngoan ngoãn hé ra, để nụ hôn của hắn trở nên linh hoạt hơn trong khoang miệng.
Trạch Lam trút bỏ rụt rè, hạ thân bắt đầu ép xuống.
Thật chậm, thật cẩn thận. Cánh hoa bên ngoài bị vật cứng tách ra, đi dần vào trong mỗi lúc một sâu. Trạch Lam rùng mình, cơ thể thoáng chốc giật nhẹ vì sự căng trướng đang lớn dần bên trong.
Lâu hơn mỗi khi Giang Triết Hàn tiến vào người cô, lần này cô phải mất một lúc mới có thể hoàn toàn mang vật nóng kia nuốt chửng. Nhưng thực sự quá trướng, cả bụng nhỏ của cô đã rất nhanh không chịu được mà cảm thấy căng tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-huong/2781372/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.