Từ sâu trong tim, Giang Triết Hàn thực sự đã đợi câu nói này của Trạch Lam quá lâu. Lâu đến mức, khi chính tai được nghe thấy rồi liền làm cho lòng dạ rung chuyển không ngừng. Quả thực, từ khi hắn nhận ra tình cảm của bản thân dành cho cô. Hắn chưa một lần dám nghĩ đến có ngày cô sẽ đáp lại hắn.
Gặp hắn, là bắt đầu những chuỗi bất hạnh lớn nhất trong cuộc đời cô. Hắn đã nhẫn tâm để lại trong lòng cô những vết sẹo quá sâu, tổn thương cả tinh thần lẫn thể xác. Hắn biết, bấy lâu nay tất cả những gì mà hắn làm đều không đủ để bù đắp cho cô. Hôm nay cô chấp nhận hắn, hoạ may chẳng qua là do cô quá vị tha. Sẵn lòng bỏ qua mọi sai lầm của hắn, để nói với hắn ba từ đầy ý nghĩa ấy.
Hắn nhìn sâu vào mắt Trạch Lam, thật cẩn thận cảm nhận sự bình yên trong đôi mắt cô. Trong lòng suýt không giữ được bình tĩnh mà muốn cười thầm, hắn thực sự đã không còn nhìn thấy ánh mắt chất đầy hoảng sợ và căm hận trước đây nữa. Trong mắt cô hiện tại, chỉ có màu sắc của hạnh phúc đang từ từ vỡ tan ra mà thôi.
"Trạch Lam!" Hắn nhẹ nhàng gọi lấy cô. Ngón tay trượt dọc từ gò má ửng hồng xuống chiếc cổ thon gợi cảm. Hắn lại khẽ cất giọng: "Cảm ơn em! Vì tất cả."
Câu nói của hắn thoáng làm Trạch Lam ngạc nhiên: "Cảm ơn em! Tại sao?"
Giang Triết Hàn chợt cười, cánh môi bấy lâu lạnh lùng lại có thể vẽ ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-huong/2781367/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.