🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Đừng...đừng đánh nữa cha ơi! Con xin cha mà, đừng đánh nữa!" Trạch Lam ôm chặt Phù Dung trong lòng, dùng thân mình che đậy cho em gái tránh khỏi những đòn roi tàn ác từ Lưu Đình.



Trong căn nhà rộng vỏn vẹn hai mươi mét vuông, không gian chật hẹp bị xáo trộn cực độ bởi những tiếng kêu khóc của hai cô gái nhỏ. Một đứa mới bước sang tuổi mười tám, một đứa chỉ vừa lên sáu. Hai gương mặt non nớt chất đầy sợ hãi, khóc ròng như mưa.



Phía Lưu Đình, ông ta tay vẫn cầm dây lưng, vừa mạnh tay giáng xuống, vừa ác miệng mắng chửi: "Vô dụng, đúng là vô dụng! Chết hết đi, chúng mày cút khỏi mắt tao!"



Bỏ ngoài tai những lần van xin đến khản cổ của Trạch Lam, ông ta vẫn mặc sức mà đánh tới tấp. Phù Dung được che chắn bên dưới, cùng lắm chỉ run rẫy vì hoảng sợ. Còn bao nhiêu thương tích cứ thế dồn hết lên người Trạch Lam. Từ mặt mũi đến tay chân, khắp nơi đâu đâu cũng đầy rẫy vết bầm, thậm chí còn tệ hơn là rách da chảy cả máu.



Suốt nhiều năm nay rồi, đây không phải là lần đầu nữa. Việc tác tệ mà Lưu Đình ông đối xử với hai cô con gái của mình đã kéo dài và diễn ra thường xuyên cũng đã gần năm năm. Ông từ một nhà nghiên cứu học lại sa đoạ biến thành một kẻ nghiện rượu. Ngày xưa ông nhân từ, hiền lành bao nhiêu thì bây giờ lại hung hãn và mất nhân tính bấy nhiêu.



Trạch Lam căn bản không thể hiểu, lí do gì lại đẩy

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-huong/2781366/chuong-127.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Ám Hương
Chương 127
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.