Editor: Vũ
Beta: Vũ Yên
Tôi ra hiệu bảo cậu ta tiếp tục nói.
Thiếu niên kia phiền muộn phất tay một cái “Tôi nhìn thấy hắn từ quán rượu đi ra, sau đó cùng với Vương Bát Khâu, Lục Tử lên một chiếc xe.”
Vương Bát Khâu và Lục Tử? A Lạn cùng với bọn họ không phải là không ưa nhau sao?
Không đúng, tôi nhớ rõ trên danh sách ngày đó không có bọn Vương Bát Khâu.
“Cậu làm sao mà nhìn thấy?” Ánh mắt của tôi dần dần trở nên sắc bén, thanh âm cũng không còn ôn nhu nữa.
Tiểu Khải bị tôi nhìn cho đỏ mặt, thẹn quá hoá giận rít lên “Anh con mẹ nó nhìn tôi như vậy là có ý gì, lão tử còn có thể gạt anh sao? Đồ điên, làm việc tốt lại bị xem là lòng lang dạ thú! Anh không tin tôi thì thôi!”
Thấy thiếu niên kia muốn rời đi tôi liền kéo cậu ta lại “Cậu đừng nóng giận, tôi cũng chỉ là hoài nghi, dù sao gã đối xử với cậu như vậy, cậu không ghét cũng không hận gã sao?”
“Cái gì?” Cậu ta hoảng hốt trừng lớn mắt, không lý giải được nhìn tôi “Lẽ nào anh nghĩ rằng tôi sẽ bởi vì … dạng này mà lừa anh?” Thiếu niên lại cười nhạo, “Tôi đúng là rất ghét hắn, đó là bởi vì hắn là một kẻ phóng túng, nhân phẩm tồi tệ, anh chán ghét hắn thế nào thì tôi cũng như vậy. Chúng ta đều là kẻ tám lạng người nửa cân. Tôi chẳng qua là cảm thấy… Dù hắn chết tôi cũng phải biết rõ ràng chân tướng.” Cậu ta nở nụ cười, mang theo bi thương cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-hon/37799/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.