Editor: Vũ
Beta: Vũ Yên
Hiện trường nơi A Lạn chết đã bị che lại, những người đã gặp qua gã trước khi chết đều bị cảnh sát đem về cục lấy khẩu cung. Tôi thực sự rất mờ mịt, tuy rằng mấy năm nay công việc làm ăn của Tam thúc cũng đã thu liễm không ít nhưng vẫn bị bên cảnh cục ngó chằm chằm, đã giăng sẵn lưới tuỳ thời tóm, thời gian gần đây không nói nhưng mấy năm trước vụ càn quét núi Trường Bạch còn sờ sờ ra đó. Nhớ tới đây trong đầu tôi bỗng hiện ra hình ảnh một người ngủ gà ngủ gật trên tàu hoả, kỳ quái, rõ ràng là người kia ngủ nhưng mỗi lần tôi đi vào đều cảm giác như có người nhìn chằm chằm vào mình.
Cũng may quá trình lấy khẩu cung của bên cảnh cục C này không rề rà, rất nhanh liền tới lượt tôi, vừa đúng lúc kéo tôi ra khỏi mớ ký ức không muốn nhớ tới kia. May mắn hơn là người lấy khẩu cung tôi lại là một cậu cảnh quan trẻ tuổi, nhìn qua là biết vừa mới vào nghề, nhìn dáng vẻ khẩn trương của tôi, hắn cười ôn hoà, làm tôi không tránh khỏi có chút xấu hổ.
“Ngô Tà đúng không?” Hắn nhìn hồ sơ của tôi.
Tôi gật đầu “Đúng vậy, cảnh quan.”
“Ta họ Lý. Anh có thể gọi Lý cảnh quan ”
Bởi tôi rất phối hợp, nên quá trình lấy khẩu cung rất nhanh liền hoàn thành. Kết thúc công việc, đối phương bộ dạng thở phào nhẹ nhõm, tôi thầm nghĩ người như vậy thực sự không giống một cảnh quan nha.
“Tạm thời coi như xong. Nếu như còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-hon/37798/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.