Editor: Vũ
Beta: Vũ Yên
Một đường chạy về tới nhà phát hiện cửa nhà mở toang, trong nháy mắt tôi như bị rơi vào hố băng, sau nhiều năm như vậy lần đầu tiên tôi cảm thấy hô hấp thật sự là điều khó khăn.
Tôi xông vào phòng, trong phòng là một mảnh hỗn độn, chu sa vẽ khắp nơi, góc nhà đốt trầm hương, rơi rụng khắp nơi là bùa trừ tà, tiếng chuông linh linh không những vang vọng khắp ngõ ngách. Vương thiên sư đứng ở bên cạnh bàn trà, tay cầm phất trần miệng rầm rì niệm “Kim quang thần chú”, thấy tôi xông vào, linh quang trong hai mắt ông ta loé lên.
Tôi nhìn vào trung tâm của trận pháp, nội tâm trầm xuống, tay cầm một nắm chỉ bắt đầu bứt, trận pháp kiên cố phút chốc tan vỡ, “Trương Khởi Linh đi mau!”
Tôi không nhìn thấy anh, nhưng tôi cảm giác hơi thở của anh tới đang gần.
“Anh đi mau, không được trở lại nữa!” Tôi nhìn vào khoảng hư không “Trước đây anh đã cứu tôi, lần này coi như tôi trả lại ân tình đó.”
Cổ tay bị nắm chặt, tôi giận giữ “Con mẹ nó, anh thật sự muốn hồn phi phách tán sao?!”
Tay kia như khối thép cứng ngắc không chút sứt mẻ nắm chặt, Vương thiên sư vung phất trần thẳng tắp hướng vào anh ta, nhưng anh vẫn không chịu nhúc nhích. Không biết có phải do bị ảo giác hay không nhưng trong nháy mắt đó tôi như cảm thấy hắn mệt mỏi, tuyệt vọng, mất hết ý chí.
—— nếu như không thể ở cùng một chỗ, hãy để tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-hon/2054259/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.