"Bây giờ em đã rời khỏi thế gian, xin anh hãy chăm sóc tốt cho con của chúng mình, em yêu anh! Cũng xin anh chuyển lời đến Thiên Ngạo, kiếp này em nợ anh ấy, kiếp sau sẽ trả lại cho anh ấy. ”
Thư viết đến đây là hết, tôi hoàn toàn bị ngạc nhiên bởi cốt truyện này.
Không trách được, Lãnh Thiên Ngạo một lòng muốn báo thù, mặc kệ là ai nếu bị dính vào chuyện như vậy, có lẽ cũng sẽ không cam tâm đi đầu thai.
Hay là tôi liền giao phong thư này cho Lãnh Thiên Ngạo, thế là được rồi, dù sao sau khi Lam Nhi đi lên thì cũng sẽ nói những lời này, vả lại nếu nói ra từ trong miệng Lam Nhi thì sẽ khiến Lãnh Thiên Ngạo bị tổn thương hơn.
Suốt cả buổi chiều, tôi đều ngẩn người trong phòng của Lam Nhi, tôi rốt cuộc nên làm gì?
"Đang suy nghĩ gì đó?"
Giọng nói của Lãnh Thiên Ngạo truyền đến, tôi mới phát hiện anh ta đã từ cửa sổ tiến vào, cửa phòng bị đóng lại nên không thể mở kể cả từ bên ngoài.
Tôi vội vàng giấu lá thư ở phía sau, "Không... Không có gì..."
"Hình như cô không biết bản thân cô không am hiểu về nói dối." Anh ta nói xong đi về phía tôi, kéo tôi dậy và đoạt lấy lá thư trong tay tôi.
Một khắc kia, tôi có thể phản kháng, hoặc là nhanh chóng tiêu hủy lá thư đó, nhưng tôi không làm thế, nghĩ tới nghĩ lui vẫn nên để anh ta tự xem thư, như vậy là tốt nhất.
Sau khi anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-hon-ngu-cung-quy/2560676/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.