"Mấy người đi từ tầng một đi vào chẳng lẽ không bị bại lộ à? Chi bằng giết bọn họ khiến họ trở tay không kịp, với lại thứ chúng ta muốn tìm nằm ở tầng trên.”
Giọng nói của Nhiếp Tranh càng lúc càng nhỏ, người đã bay lên tầng năm, Lãnh Thiên Ngạo nắm lấy tay tôi dùng sức bay lên không trung, tôi cũng bay lên theo.
Tình huống này vô cùng bình thường nhưng trong lòng tôi lại có một loại cảm giác quái lạ, đây có phải là cảm giác ăn dấm chua không nhỉ?
Chờ đến lúc chúng tôi bay lên tới nơi thấy Nhiếp Tranh đã đục ở tường một hình dạng giống bộ xương lớn, chúng tôi tiến vào từ đó nên rất suôn sẻ, vốn là rất đề phòng nhưng khi vào trong thì thấy Nhiếp Tranh nhàn nhã ngồi bắt chéo hai chân trên sô pha.
Toàn bộ tầng năm là thiết kế mở, có khu vực thư giãn, văn phòng và phòng ngủ, trang trí không phải là sang trọng, nhưng sạch sẽ và gọn gàng, có điều không thấy một bộ quần áo nào cả, ngoại trừ đồ nội thất thì không có gì khác, giống như không có ai sống ở đây vậy.
“Phòng này chắn hẳn là của Hàng Thi.”
Lãnh Thiên Ngạo hít sâu một hơi, “Quả thật vẫn còn đọng lại hơi thở của ông ta.”
Tôi thở phào, vỗ vỗ ngực, “May quá, Hàng Thi hiện tại đang ở Thái Lan, nếu không chúng ta xông vào kiểu này thì đã chết thẳng cẳng mất rồi.”
Lúc nói đến đây tôi liếc mắt nhìn ngang sang chỗ Nhiếp Tranh, nhưng anh ta không cho là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-hon-ngu-cung-quy/2560632/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.