Máu tươi rất nhanh liền dừng chảy, tôi nhìn về phía Thiên Ngạo gật gật đầu, anh ta liền lấy ga giường đang quấn trên chân của tôi ra.
Vết thương vừa bị chảy máu ròng ròng. Hiện tại đã hoàn hảo như lúc ban đầu, mà tốc độ khép lại này so với lúc trước là còn nhanh hơn nhiều, trong lòng tôi vừa sợ vừa mừng, "Thiên Ngạo, em không có biến thành người bình thường!!"
Thiên Ngạo vẫn luôn hy vọng tôi tồn tại ở thân phận thi quỷ, có thể cùng anh ta ở bên nhau mãi mãi không bao giờ chia lìa, cho nên bây giờ anh ta tự nhiên cũng rất vui mừng, còn kích động ôm tôi vào trong ngực mình.
"Thật tốt quá, Mộng Mộng à. Chúng ta có thể ở bên nhau mãi mãi!”
"Đúng vậy Thiên Ngạo, em muốn vĩnh viễn ở bên cạnh anh, nhưng anh còn phải hứa với em một chuyện." Nói đến đây, tầm mắt tôi nhìn về phương hướng mà Trần Kha rời đi khi nãy.
"Anh sẽ đáp ứng tất cả."
"Tình trạng thân thể hiện tại của em đó, anh phải giữ bí mật với bất cứ ai, kể cả người phụ nữ Trần Kha kia, còn có em muốn xuất viện!! Bây giờ em không phải là người bình thường, anh đâu cần lo lắng nữa nha?"
Tôi còn chưa lo liệu hậu sự cho sư phụ, làm sao có thể yên lòng ở lại trong bệnh viện.
"Ơ, chị Mộng Mộng, chị nói mình không phải người bình thường là có ý gì? Chẳng lẽ chị vẫn là thi quỷ hả?" Một giọng nói thì thào vang lên.
Một bóng người ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-hon-ngu-cung-quy/2560558/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.