Chương trước
Chương sau
Tiểu Bạch bị trách móc tránh nên trốn ra phía sau lưng tôi, tôi vỗ vỗ tay em ấy, ý bảo em ấy đừng sợ.

"Tiểu Bạch không có tiếng nói gì. Vả lại Lưu Mộng Mộng tôi cũng không cần ai vì tôi mà nói chuyện, hơn nữa chuyện phái Mao Sơn chúng tôi cũng không cần người khác nhúng tay vào, hôm nay giữ lại các chú các bác, chủ yếu là có một số việc muốn để mọi người biết.”

Nếu bọn họ không thể chờ đợi được muốn rời đi, thì tôi cũng không cần mời bọn họ ở lại, trực tiếp dùng ánh mắt ý bảo Hải Yến đem đồ ăn cất xuống và chúng tôi liền ở chỗ này nói chuyện.

"Hôm nay chúng tôi tới là vì Lỗ đại sư, nể mặt cô là đệ tử của Lỗ đại sư, cô có chuyện liền nói đi. Nói xong chúng tôi sẽ rời khỏi đây ngay." Người nói chuyện vẫn là ông đạo trưởng mặc đạo bào màu tro, trong số người này chỉ có mỗi ông ta là có lá gan lớn hơn một chút.

"Thái độ này của mọi người cũng là kết quả mà tôi muốn nhìn thấy, chứng tỏ trong lòng mọi người vẫn tồn tại chính nghĩa, không quên tu đạo."

"Bớt tâng bốc chúng tôi đi, cô có chuyện thì nói thẳng ra!" Lần này nói chuyện là một người đàn ông khác mặc tây trang, có lẽ nhìn tôi bị đạo trưởng mặc đạo bào màu tro khiêu khích mà không có tức giận nên ông ta cũng lớn mật theo.

Tôi phớt lờ ông ta và tiếp tục nói, "Trước khi mọi người lên án chúng tôi. Xin hãy suy nghĩ trước, tại sao sư phụ lại thu nhận chúng tôi, còn đem phái Mao Sơn cũng truyền cho tôi, hơn nữa những người chúng tôi ở đây đều có thực lực, không hề kém cỏi, vì sao chúng tôi lại chịu ở đây tất cung tất kính với sư phụ?"

Quả nhiên, sau khi nghe tôi nói xong, tất cả mọi người rủ mắt xuống trầm ngâm không nói.

"Chúng tôi mặc dù là thi quỷ, nhưng chúng tôi cũng là người bị hại, chúng tôi hiện tại tụ tập ở chỗ này, là bởi vì muốn thông qua lực lượng của chúng tôi diệt trừ những người xấu tạo ra những bất an cho xã hội này, nếu như tình huống không được khống chế, không lâu sau nữa đâu, có lẽ các vị ở đây cũng sẽ biến thành thi quỷ."

Khi họ nghe nói bản thân sẽ bị biến thành quỷ thi thể thì sắc mặt của các chú các bác đó đều thay đổi lớn, ngoại trừ đạo trưởng áo bào màu tro vẫn còn hơi bình tĩnh, "Ý của cô là, có người ở phía sau màn thao túng mọi việc?”

"Đúng vậy, hơn nữa sư phụ tôi đột nhiên qua đời, chắc chắn có liên quan đến thi quỷ, thầy ấy đi quá nhanh, có lẽ không nói cho mọi người nghe chuyện chúng tôi gặp phải, nếu như mấy vị không vội rời đi, thì đến đại sảnh uống một tách trà, nghe tôi tỉ mỉ kể lại."

"Lão là Trương Thiên Sư, vậy tôi đành xin chén trà của hậu bối!"

Tôi vội vàng đứng lên dẫn đường cho đạo trưởng áo bào tro. Mới biết người này là Trương Thiên Sư, có lẽ là hậu duệ trực hệ được truyền tụng thần kỳ, là Trương Thiên Sư kia. Sau này tôi mới biết được, ông ta vừa nghe được tin sư phụ tôi qua đời, liền lập tức từ Đài Loan bay qua đây.

Có lẽ Trương Thiên Sư này ở giới có chút uy tín, ông vừa đi, những ông mặc tây phục kia cũng đi theo đến đại sảnh.

Tôi nói cho ông ta mục đích của Hàng Thi, lại đem chuyện xảy ra trên người tôi và Thiên Ngạo nói cho mọi người nghe.

Bọn họ nghe xong thật lâu không nói một câu, có mấy người thậm chí sợ tới mức hai chân không ngừng run rẩy.

Xã hội hiện đại này có rất nhiều cao nhân đắc đạo được truyền tai nhau trên mạng cơ bản đều là treo đầu mối lừa gạt tiền, hoặc là như Lỗ Gia Minh nửa cân tám lạng, chân chính đã gặp qua quỷ cùng quỷ chiến đấu lại không có mấy người.

"Bất động sản Liễu thị này, tôi có chút ấn tượng, lúc trước họ đưa thiệp mời, mời tôi ra khỏi núi, nhưng bị tôi cự tuyệt! Nhưng lại nghe nói có hai người đi qua bên kia.”

Người nói chuyện là Trương Thiên Sư, mấy người khác hai mặt nhìn nhau, bộ dáng nghe không hiểu, xem ra không nhận được thiệp mời.

Bất động sản Liễu thị có rất nhiều tiền, dưới số tiền lớn khó tránh khỏi có người sẽ dao động, chỉ sợ lúc trước trong căn cứ giữa hồ bị chúng tôi phá hủy đó, Thiên Ngạo gặp phải đại sư pháp thuật cao cường là những người mà Liễu thị đã chiêu mộ.

"Hàng Thi vô cùng lợi hại, mặc kệ bọn họ là tự nguyện hay là bị bức bách, nếu có bọn họ đứng ở bên kia, đối với hành động của chúng tôi tất sẽ có trở ngại, nếu bác Trương có thể liên lạc được với bọn họ, khuyên bọn họ không nên nhúng tay vào chuyện này thì không gì tốt hơn."

Tôi nói như vậy, nhưng trong lòng nghĩ lại, nếu như bọn họ chấp mê bất ngộ, vậy đến lúc đó cũng chỉ có thể xử lý bọn họ trước.



Thông qua chuyện của Trần Kha tôi hiểu ra, nhân từ với người khác, chính là tàn nhẫn với chính mình!

Trương Thiên Sư gật đầu đồng ý, hai người khác tuy không tham gia cho ý kiến nhưng cũng tiết lộ cho tôi không ít tin tức, gần đây người bên Bình Sơn chết tương đối nhiều, hơn nữa sau khi hạ táng lại xuất hiện chuyện thi thể vẫn còn.

Tính toán ngày, sau khi Hàng Thi chuyển căn cứ đến đây, cũng nên có chút hành động rồi chứ, chẳng lẽ lần này bọn họ đem căn cứ đặt ở Bình Sơn?

Bình Sơn ở bên cạnh thành phố L, thuộc địa phương giao nhau giữa ba thành phố, còn được gọi là vùng đất không người quản, nơi đó tuy không phải phố xá sầm uất nhưng lại có địa hình độc đáo, từng là cứ điểm trọng yếu trong thời kỳ kháng chiến chống Nhật, đến bây giờ vẫn còn giữ lại một ít đồ vật bên trong đất.

"Cảm ơn các vị hôm nay có thể ở lại trao đổi với tôi, sau này tôi sẽ để Gia Minh giữ liên lạc với mọi người, hy vọng chúng ta có thể cùng nhau làm chút gì đó vì an ninh xã hội. Còn nữa, Hàng Thi bên kia nói không chừng sẽ liên lạc với mọi người, hy vọng mọi người có thể nhớ rõ lòng căm phẫn tại hôm nay, nếu các vị quy phục bên Hàng Thi, tôi sẽ không hạ thủ lưu tình với các vị."

Lời này chỉ muốn biểu lộ thái độ của tôi, không nghĩ tới lại đắc tội với Trương Thiên Sư, ông ta tức giận đứng lên, nói một câu với bọn họ rồi liền rời đi.

Chờ các chú các bác đi rồi, tôi gọi Lỗ Gia Minh vào, đè anh ta ngồi lên trên ghế rồi tôi quỳ gối trước mặt anh ta.

"Mộng Mộng, cô là làm gì vậy? Nhanh đứng lên đi.” 

Nói xong, tôi không để ý Gia Minh ngăn cản dập đầu trước anh ta, lần này thật sự làm Gia Minh sợ hãi, vội vàng nâng tôi dậy.

"Lúc trước sư huynh đã nói rất rõ ràng, nếu như cô lại nói với tôi những lời này, chính là không coi sư huynh là người một nhà, thật ra tôi vẫn chưa nói cho cô biết, ngày hôm qua Hải Yến ăn vào cái gì đều bị nôn ra, đi bệnh viện kiểm tra, thì bác sĩ nói là đứa nhỏ có tim thai rồi."

Lỗ Gia Minh nói xong khuôn mặt uể oải rốt cục có một chút tươi cười.

Tôi cũng không nghĩ tới nhanh như vậy, cũng vui vẻ theo, nếu chúng tôi đã là người một nhà, tôi cũng sẽ không nói thêm những lời khách sáo kia với anh ta.

Sau khi cùng Lỗ Gia Minh đi ra ngoài, ta trịnh trọng giới thiệu Tiểu Bạch cho họ quen biết,, Hải Yến cũng rất thích em ấy.

Chờ đến ngày hôm sau sau khi đưa tang sư phụ, Nhiếp Tranh liền trở về công ty của mình, nói là công ty xảy ra chuyện gì đó.

Không phải chỉ mình Nhiếp Tranh mà công ty Lãnh Thiên Ngạo cũng truyền đến tin tức tài chính thất thoát ra ngoài, nên anh cũng đi theo trở về, để lại tôi cùng Tiểu Bạch ở chỗ sư phụ, vừa lúc tâm trạng của Gia Minh cùng Hải Yến tại mấy ngày nay không tốt lắm, tôi vừa vặn có thể ở lại chỗ này cùng hai người.

Đứa bé trong bụng Hải Yến vừa bình thường trở lại nên cậu ấy ăn gì cũng nôn ra, khó chịu một phen, đến nỗi nước mũi chảy tèm lem.

"Mộng Mộng, tớ nói cho cậu biết, mang thai ấy thật sự không phải chuyện dễ dàng, tớ sắp nôn ra cả dạ dày rồi." Nói xong cậu ấy còn đưa tay sờ sờ bụng tôi, nghiêng đầu nhìn tôi, "Hình như bụng cậu lớn lên không ít, có cảm giác gì không?”

Tôi lắc đầu.

Gần đây bên cạnh thật sự là phát sinh quá nhiều chuyện, tôi căn bản cũng không chú ý tới bụng của mình, nghe Hải Yến nói như vậy, tôi cũng nhanh chóng sờ sờ thử, quả nhiên lớn lên không ít.

Ngoan Mậu ở trong bụng tôi cũng đã gần ba tháng rồi, đoạn thời gian trước vẫn không có động tĩnh, lần này có thể lớn rồi, có lẽ là do thay máu?

Tôi thiếu chút nữa vui mừng mà khóc, ôm Hải Yến hưng phấn nói, "Ngoan Mậu thật sự đang lớn lên, xem ra thay máu có chút tác dụng.”



Tiểu Bạch bưng canh gà tiến vào, vừa nhìn bộ dáng của hai chúng tôi, nhịn không được trêu ghẹo nói, "Hiện tại bắt đầu vui mừng là còn sớm nha, chờ về sau bụng tròn vo lên, thì hai chị mới biết mang thai có bao nhiêu khó chịu.”

"Không sao, khó chịu đến đâu chị cũng phải nhịn, phải kiên trì cho đến khi đứa bé bình an sinh ra."

"Mộng Mộng, sau này cô cũng là phụ nữ mang thai, nên tẩu âm cái gì đó vẫn nên tạm thời đình chỉ là tốt hơn, sau khi linh hồn cô xuất ra, chức năng của thân thể đều ở trong trạng thái đình chỉ, đối với đứa nhỏ là không tốt!" Lỗ Gia Minh vừa nói vừa đi vào.

"Gia Minh!" Hải Yến dính người nhào vào trong ngực Lỗ Gia Minh.

Lỗ Gia Minh ôm Tần Hải Yến vào trong lòng, tầm mắt cố ý làm như vô tình tránh né tôi, tôi quá hiểu con người anh ta nên khẳng định anh ta đang có chuyện gì gạt tôi.

"Gia Minh, có phải có chuyện gì mà anh đang muốn gạt tôi không?"

Tần Hải Yến nghiêng đầu nhìn Lỗ Gia Minh, "Gia Minh em không cho phép anh giấu diếm cái gì với Mộng Mộng anh, chúng ta không phải là người một nhà hay sao?”

Lỗ Gia Minh khó xử, ôm theo Hải Yến liền muốn rời đi lại bị tôi ngăn cản, không có biện pháp nào nên anh ta đành phải đem tin tức vừa mới nhận được nói cho tôi biết, "Lãnh Thiên Ngạo bị cảnh sát bắt đi rồi.”

Trần Hách là Cục Trưởng Cục Công An, cho dù Thiên Ngạo bị bắt cũng không có sao cả, biểu tình hiện tại của Lỗ Gia Minh cũng giống như lúc sư phụ qua đời, tôi đoán sự tình khẳng định không đơn giản như vậy, vội vàng đứng lên.

"Gia Minh, anh nói cho tôi biết toàn bộ chuyện anh biết đi."

"Lãnh Thiên Dực đã trở lại, cáo buộc Lãnh Thiên Ngạo mưu đoạt gia sản, không chỉ lấy lại công ty, còn để cho cảnh sát bắt Lãnh Thiên Ngạo."

Quả nhiên là chuyện lớn, cảnh sát vậy mà lại nghe Lãnh Thiên Dực nói, nói như vậy bên Tần Hách có thể đã xảy ra chuyện rồi không?

Tôi sốt ruột muốn xông ra ngoài, Hải Yến liền nắm lấy tôi, "Để Tiểu Bạch đi với cậu, nhớ kỹ bây giờ cậu là phụ nữ mang thai, gặp chuyện gì cũng đừng có kích động!" 

Tôi cầm điện thoại lên thử gọi điện thoại Lãnh Thiên Ngạo, không ngờ là điện thoại vẫn kết nối, nhận điện thoại là giọng nói của một người phụ nữ.

"Lưu Mộng Mộng, đã lâu không gặp?"

Âm thanh này sao lại quen thuộc thế?

Là Liễu Sương Sương??

"Liễu Sương Sương, là cô ở phía sau màn khống chế tất cả đúng không?"

Mẹ kiếp, Liễu Sương Sương này không phải đã biến mất lâu như vậy hay sao? Sự xuất hiện đột ngột này là một động thái lớn chăng? Xem ra cô ta đã tỉ mỉ lên kế hoạch đối phó với chúng tôi.

Lãnh Thiên Ngạo hiện tại đang sống ở trong cơ thể của Lãnh Triết Lăng, nếu cảnh sát mời pháp y đến kiểm tra cơ thể anh, thì sẽ lộ ra chuyện Lãnh Triết Lăng là một cái xác mất, đến lúc đó tin tức này mà bị truyền ra ngoài, sẽ dẫn đến việc mọi người khủng hoảng.

Nhưng mà làm như vậy, thì thân phận thi quỷ của Liễu Sương Sương cũng sẽ bị phơi bày mà?

"Cô quá đề cao tôi rồi, cầm điện thoại di động của Triết Lăng nên tôi biết cô sẽ gọi điện thoại tới, tôi không thể nói những chuyện khác nhưng tôi có thể nói cho cô biết một chuyện, tôi sẽ giúp cô cứu Triết Lăng."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.