Vưu Tích thuộc vào dạng đẹp trai xuất chúng, ánh mắt của anh ta lại rất tình và dịu dàng ấm áp, e rằng chẳng ai có thể chống lại một người đẹp trai như anh ta. Tôi vội vàng quay mặt đi,
"Anh ba, anh nói như vậy làm cho tôi khó xử lắm, chờ đến Thấm Hải rồi nói sau, hiện tại tôi không muốn nói đến chuyện này nữa.."
Tôi thực sự không đành lòng từ chối anh ta, nhưng mà tôi cũng không buông bỏ được Thiên ngạo, nên chỉ có thể tạm thời nói như vậy.
Vưu Tích cũng không ép buộc tôi, anh ta biết tình cảm của tôi đối với Thiên ngạo, hơn nữa Thiên ngạo còn là anh em của anh ta, trừ phi mà Thiên ngạo thật sự chết rồi, không thì anh ta sẽ không nói chăm sóc người phụ nữ của Thiên Ngạo.
Tôi cũng rất lo lắng, tôi nhìn ra được Vưu Tích thực sự sủng nịnh tôi, sau khi trở lại quân khu, anh ta liền trực tiếp phái máy bay quân sự đưa tôi đi đến Thấm Hải, hơn nữa còn cùng tôi đi suốt quãng đường.
"Anh ba, chức vụ của anh lớn không? Tôi thấy rất nhiều người giống như có chức vụ lớn mà nhìn thấy anh đều sẽ khom lưng gật đầu."
"Muốn làm gì thì cũng phải làm người có quyền lực cao nhất, chức vụ là Bộ trưởng Quốc phòng, em cảm thấy thế nào? Nếu mà em cảm thấy không đủ lớn, thì tôi cũng có thể làm tổng thống. Hoặc cũng có thể xưng bá thế giới làm vua của một đế quốc, nghĩ cũng không tồi."
(đổi xưng hô nhé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-hon-ngu-cung-quy/2560470/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.