Lê Ngạo mừng rỡ như điên đi đến hậu cung, hắn muốn gặp cô, điên cuồng muốn, bức thiết muốn.
Nhưng mà một chân hắn còn chưa bước vào hậu cung,đã nghe được bên trong truyền ra trận trận tiếng cười vui sướng, nụ cười của hắn vào giờ khắc này co lại.
Đi về phía trước, chỉ thấy ba bóng dáng ở trong vườn hoa chuyện trò vui vẻ, còn hay nâng chén hát đối, thậm chí hắn nhìn thấy cô còn vuốt ve khuôn mặt Đốc Uyên... Đã nửa đêm mà cô, còn làm những cử chỉ ái muội…
Này, đây là điều hắn muốn tin tưởng sao?
Này, tự hắn phải giải thích làm sao?
Này, đây là kết quả hắn mong muốn sao?
Giờ khắc này hắn bị lạnh lẽo bao trùm sự đau đớn,hắn Lê Ngạo há là một người sẽ vì tình cảm mà trở nên vô tri ngu ngốc? Há vì một phụ nữ mà phải chịu vũ nhục?
Tô Tiểu Thiến gây nên vết thương trong tim hắn.
Như vậy ---
Hắn tất nhiên sẽ không dễ dàng thả cô ra, xoay người, không hề lưu luyến đi khỏi đây.
"Ha ha, anh thử nhìn anh xem một người đàn ông mà lại khiến hạt dưa dính vào trên mặt" Tô Tiểu Thiến giúp Đốc Uyên lấy hạt dưa ở trên mặt xuống rồi ha ha cười to.
Ngày hôm sau
Trời tờ mờ sáng, cửa phòng cô bị người ta thô lỗ đẩy ra.
Đột nhiên xuất hiện tiếng vang làm cho cô tỉnh lại, khi thấy trước mặt mình là tứ đại nha hoàn không thể quen thuộc hơn, thì cô bình thản hỏi: "Các cô làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-hon-ma-vuong-dung-cham-vao-ta/3271459/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.