‘Rầm’ mộttiếng, cửa bị đóng lại, trong căn phòng ẩm ướt u ám, lan toả ra một mùihôi thối, Tô Tiểu Thiến không quen bịt lấy mũi.
Huyết cười gượng hơ hơ vài tiếng, rồi hất tay một cái, căn phòng trong chớp mắt bừng sáng.
“A…” Một tiếng thét kinh khủng, ngay khi cô nhìn rõ căn phòng thì đã bắt đầu hét vang vọng khắp cả toà thành.
Những thứ này là gì vậy?
Là người, là người đó!
Tô TiểuThiến kinh hoàng đôi mắt trừng lớn, dưới đất nằm không biết bao nhiêuthi thể, xương trắng chỗ nào cũng có, sọ người, xương chân được chấtthành đống ở mỗi một góc trong phòng.
Thời điểm mà tầm mắt Tô Tiểu Thiến từ phía dưới di chuyển lên trên giường, cô lạikinh hoàng bịt chặt lấy miệng, nhưng mà, tiếng thét sợ hãi vẫn lọt quakẽ tay truyền ra.
Trên chiếcgiường rộng lớn, đang treo một nữ nhâ, trên ngực nữ nhân cắm một cái ống dài trong suốt, cái ống bên trong đều là máu đỏ tươi, sau khi nhìn rõdiện mạo của nữ nhân này, Tô Tiểu Thiến chịu không nổi lớn tiếng gàolên: “Cô… cô đã làm gì cô ấy?” Không sai, nữ nhân nàychính là cô gái mà đã cho cô mượn tấm vải màu đen, trên miệng của cô ấycó một cái nốt ruồi màu đen, nên sẽ không nhận sai được.
“Ngươi nói đi?” Huyết cười một cách tà ác, đồng thời đưa lưỡi ra liếm lấy môi.
“Cô… cô là ác ma, ác ma.” Người dịu dàng như cô, lúc này đây lại vô cùng oán hận người nữ nhân trước mặt này.
Huyết khôngđể ý mỉm cười, xoay người một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-hon-ma-vuong-dung-cham-vao-ta/3271338/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.