Edit: Thiên Hạ Đại Nhân
“Đừng nóng giận.” Mặc Hàn ôm chặt tôi, nhẹ cọ cổ tôi “Về sau ta biết đó là có ý gì, đã nói rõ ràng với bọn họ.”
Nhưng anh em Linh thị còn bám theo Mặc Hàn không bỏ!
Tôi đã biết chân tướng, lại không biết nên khóc hay nên cười…
“Mặc Hàn…” Tôi tâm tình phức tạp nhìn hắn: “Vậy không bằng lời hứa…”
“Hứa cái gì?” Mặc Hàn khó hiểu.
“Không phải đỡ tú cầu là phải… Cưới Linh Anh Quyết sao…” Tôi rầu rĩ không vui.
“Ai nói?” Vẻ mặt Mặc Hàn mờ mịt.
“Không phải sao? Vứt tú cầu không phải quy củ này sao? Không phải đỡ sẽ phải cưới người ta sao…” Giọng của tôi càng nói càng chua.
Mặc Hàn khẽ vuốt cái mũi của tôi: “Cũng chỉ là quy củ, ta lại chưa từng hứa hẹn, tính cái gì?”
Hình như là vậy…
“Vậy anh sẽ cưới Linh Anh Quyết sao?” Tôi bĩu môi hỏi.
“Đương nhiên sẽ không.” Mặc Hàn khẽ hôn tôi một cái: “Cuộc đời này ta chỉ cưới một Mộ Nhi.”
Được rồi…
“Vậy Linh Anh Quyết bọn họ đều đuổi tới Cửu Châu… Muốn anh cưới nàng thì sao…”
“Bọn họ nằm mơ!” Trong mắt Mặc Hàn hiện lên một tia tức giận, khi nhìn về phía tôi, lại khôi phục vẻ ôn nhu. Thậm chí, bởi vì tôi đang ghen, giọng nói của hắn còn cố ý dỗ tôi: “Mộ Nhi, đừng theo chân bọn họ chấp nhặt.
“Nhưng bọn họ đều tới…”
“Mặc Uyên không nhìn kỹ người.” Mặc Hàn oán trách một tiếng, thầm giận nói: “Nếu đưa tới cửa, vậy không khách khí!”
“Tự lấy được Nặc Tung Linh Ngọc cho Bạch Diễm trước, chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-hon-luc-nua-dem/618963/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.