Edit: Thiên Hạ Đại Nhân
Giọng nói của tôi không thấp, ba mẹ và Quân Chi đi ở phía trước cũng nghe thấy.
Mặc Hàn giật mình ở tại chỗ nhìn tôi, mẹ tôi nhíu mày quay đầu lại nhìn chúng tôi, nói với tôi: “Đồng Đồng, làm sao vậy?”
“Không có việc gì…” Tôi đáp một câu có lệ.
Ba tôi nhìn Mặc Hàn, khuôn mặt trầm xuống nói với tôi: “Đồng Đồng, đừng chơi tiểu tính tình!”
Tôi không lên tiếng, Mặc Hàn lại muốn nắm lấy tay của tôi, bị tôi né tránh.
Hắn đơn giản nói với ba mẹ: “Ba, mẹ, các người đi về trước đi, con và…… Chúng con một lát sẽ trở về.”
Ba mẹ nhìn nhau một cái, cảm thấy để tự chúng tôi giải quyết cũng tốt hơn.
“Đồng Đồng, đã là người sắp kết hôn, đừng động một chút là tức giận có biết hay không!” Ba tôi lo lắng dặn dò tôi một câu, ở dưới thúc giục của Quân Chi bà mẹ tôi đã rời đi rồi.
Bọn họ xoay người, tôi trực tiếp vào mặc ngọc.
Mặc Hàn cũng theo vào, lập tức ôm lấy tôi.
“Tránh ra! Không cần ôm em!” Tôi muốn đẩy hắn ra, nhưng nào đẩy được ra.
Mặc Hàn ôm chặt tôi, tính tình nhẫn nại dỗ tôi: “Nàng không thích, ta sẽ không gọi, Về sau, gọi là Tử Đồng được không?”
“Không được!” Nghe như là đang gọi cô gái kia!
Mặc Hàn ngẩn ra một chút, lại nói: “Đồng Đồng?”
Tôi hít cái mũi, cảm thấy gần đây nước mắt của mình có chút nhiều.
“Nàng thích cái gì, ta sẽ gọi là cái đó.” Mặc Hàn cúi đầu khẽ hôn qua, vẫn luôn ôn nhu và dễ nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-hon-luc-nua-dem/618897/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.