Edit: Thiên Hạ Đại Nhân
Sau khi Quân Chi luôn mãi dặn dò tôi phải cẩn thận Mặc Hàn, lo lắng cúp điện thoại.
Tôi nằm ở trên giường trằn trọc, nhưng ở lúc Mặc Hàn trở về, giả vờ mình đã ngủ rồi.
Hắn đứng ở trước giường một lát, mới cúi người nằm xuống, cách chăn ôm lấy tôi.
Một đêm không nói chuyện, sáng sớm hôm sau, Tiểu Tiểu vẫy cánh ở ngoài cửa kêu đói.
Tôi không biết nên đối mặt với Mặc Hàn như thế nào, làm bộ không nghe thấy.
Mặc Hàn đứng dậy mở cửa, Tiểu Tiểu piu muốn bay vào tìm tôi, bị Mặc Hàn xách lên một cái.
Gà con lập tức không vui, hét to về phía tôi: “Đói!”
Quỷ khí của Mặc Hàn thoáng di động một chút, Tiểu Tiểu vừa mới còn hùng hổ, bỗng nhiên ủ rũ ngáp một cái: “Buồn ngủ quá…”
“Vây ngủ đi.” Mặc Hàn nhàn nhạt nói.
Tiểu Tiểu lại ngáp một cái, vẫy cánh nhỏ đi ngủ.
Tôi cảm thấy để Tiểu Tiểu bị đói như vậy cũng không phải là chuyện tốt, đang muốn ngồi dậy đi cho nàng ăn, bỗng nhiên nhận thấy được cái tay mang theo pháp lực kia của Mặc Hàn đưa đến trước mặt tôi, như là cũng muốn để tôi ngủ.
Tôi lập tức mở mắt, thấy trên tay hắn quả nhiên còn có chú hôn mê chưa kịp thu lại.
Ban ngày ban mặt, hắn lại muốn tôi ngủ!
Ngày hôm qua tôi và Tiểu Tiểu đều ngủ như chết, chẳng lẽ cũng là bị hắn thi pháp?
Thấy bị tôi phát hiện, hắn thu pháp lực lại.
Tôi nhìn tay hắn, dứt khoát từ trên giường ngồi dậy, cũng không nói lời nào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-hon-luc-nua-dem/618846/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.