Edit: Thiên Hạ Đại Nhân
Bị Lãnh Mặc Hàn phát hiện, Lãnh Mặc Uyên cũng không sợ hãi, ngược lại cười với hắn: “Đại ca, đã trở lại nhanh như vậy rồi sao?”
Lãnh Mặc Hàn không để ý đến hắn, giơ tay vung kiếm đâm về phía hắn.
Lãnh Mặc Uyên sắp bị kiếm phong đâm đến thì ném tôi ở trước người lên phía trước một cái, Lãnh Mặc Hàn nghiêng thân kiếm né tránh tôi, thuận thế ôm tôi vào trong lòng, đồng thời nhanh chóng đâm về phía Lãnh Mặc Uyên.
Lãnh Mặc Uyên cũng triệu hồi ra trường kiếm, hai con quỷ đánh mấy hiệp, phân tán ở hai bên.
Lãnh Mặc Uyên cười: “Đại ca, ngươi vì nữ nhân kia, thương thế lại tăng thêm, cũng không cần động thủ với ta.”
“Câm miệng.” Lãnh Mặc Hàn lạnh lùng nói, một đạo kiếm thế chém về phía Lãnh Mặc Uyên.
Lãnh Mặc Uyên khẽ điểm mũi chân, né tránh kiếm thế, nhánh cây hắn để dưới chân lại bị chém dập nát.
“Đại ca, nàng tên là Tử Đồng, ngươi còn không rõ đây là có ý gì sao? Ha ha… Đại ca đừng quên, đến tột cùng người trong lòng ngươi là ai!”
Nói xong, phía sau Lãnh Mặc Uyên bắn ra một lốc xoáy màu đen, hắn nhìn tôi một cái, nở một nụ cười thương hại với tôi, xoay người nhảy vào trong lốc xoáy.
“Đại ca, sau này còn gặp lại!”
Cơ thể của hắn theo lốc xoáy biến mất không thấy, Lãnh Mặc Hàn ôm lấy tôi đứng ở trên nhánh cây một thân cây, tôi lại cảm thấy hắn cách tôi thật là xa.
“Đừng nghe hắn nói bậy.” Lãnh Mặc Hàn đột nhiên nói.
Tôi không lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-hon-luc-nua-dem/618794/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.