Ăn mì sợi xong, vào buổi tối chắc những người này chưa ngủ đủ, nên giờ bọn họ đi theo nhóm vào trong phòng lắp ráp nghỉ ngơi, ước chừng còn sợ có người bị mê hoặc mà đi khỏi, thế là họ trói tay vào nhau và khoá chặt hết cửa sổ.
Tưởng Chân Trân và Viên Hùng đang ngồi ở bên ngoài, bầu không khí có chút kỳ quái, tôi không muốn quấy rầy hai vợ chồng người ta, nên đi đến xe của chị ấy để ngồi.
Tôi nhất thời không thể tìm ra manh mối, cũng không tìm thấy đường ra, còn không bằng ngủ một giấc, làm đầu óc thanh tỉnh một chút.
Sau khi tôi lên xe, nhìn tro hương vấy huyết vụ trong thùng rác ở trong xe, tôi đột nhiên nghĩ đến thứ bùn mà họ đã nhổ ra.
Tôi lấy một chiếc khăn giấy gói tro hương lại, dùng tay bóp một chút, nó rất ướt mịn và trơn trượt, còn có mùi máu tanh nồng nặc.
Nghĩ về những gì Viên Hùng nói, ở đây rất gần với Tương Tây, mà Lục Tư Tề đã đề nghị vào giữa tháng bảy là tôi phải đi Miêu trại.
Khi họ nôn, tôi cảm thấy "nước bùn" trông có chút gì đó quen mắt, điều này khiến tôi liên tưởng đến bức chân dung giống với tôi, còn có huyết vụ kia, tôi chợt nhớ đến mình đã thấy qua nước bùn này ở nơi nào rồi, đó chính là ở hang cổ.
Phía trên hang cổ dính lên toàn là bùn từ tro hương, nhưng mà bên dưới là rắn, lúc ấy tôi và Tề Sở đi xuống vội vã tìm bà ngoại, không có nhìn kỹ, cho nên ấn tượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-hon-kho-chia-lia/995809/chuong-97-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.