Khi tôi nghe nói mình đã trêu chọc phải Đại tiên, liền cảm thấy có hơi nghiêm trọng, cho dù là phản dẫn chi thuật có hiệu quả, nhưng cũng bất quá là giống như tôi bị những con chuột vây công thôi, nhà ông ta có nhiều người, cho nên dù có nhiều chuột đi nữa thì cũng đều có thể xua đuổi được mà, huống hồ cũng chỉ cần cắn ông ta vài cái, cho đỡ tức thôi, chứ cũng không thể giết chết ông ta được? Hơn nữa, những con chuột đó lại dính oán khí của mẹ ông ta, có máu mủ ruột thịt, nên không thể không che chở ông ta được?
Tôi cũng đã suy xét đến điểm này, nên mới dám dùng phản dẫn chi thuật.
Vậy mà tại sao lại biến thành giống như con chuột rồi?
Nhìn thấy sự ngạc nhiên của tôi, Tần địa sư lập tức hiểu ra chuyện này không liên quan gì đến tôi, vội vàng nói với tôi: "Buổi chiều, có chuột chạy vào nhà họ Viên, mọi người cũng không để ý, rốt cuộc đêm qua cũng đã chết nhiều chuột như vậy, cho nên chỉ cần đuổi chúng đi là được rồi, cũng không dám đánh giết nữa, vì sợ dính phải chuyện giống như con. Nhưng tới tối, khi Viên Lữ đang thắp hương và đốt tiền vàng bạc trong linh đường, thì đột nhiên có mấy con chuột từ bên ngoài xông vào, bò lên người ông ta và cắn vài cái, cắn xong thì liền chạy."
"Hôm nay bà cụ đi cũng đã là ngày thứ ba, pháp sự gì đó cũng đã bắt đầu chuẩn bị, bà con đều đã đến đông đủ, người cũng nhiều, cho nên vừa thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-hon-kho-chia-lia/995799/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.