Tần địa sư nói cái này đều là có ý tốt, trên thế giới này ông ấy cũng chỉ biết nơi đó không có rắn, chuột và ông ấy cũng biết loại chuyện này khó tránh khỏi nhất.
Vợ của trưởng thôn cũng coi như là đã nghĩ nát óc, đem tôi nhốt ở linh đường, dùng đàn chuột con câu chuột lớn, nếu tôi giết không xong nhiều chuột cắn nuốt thi thể kia thì ngược lại chính tôi sẽ bị lũ chuột cắn chết tại linh đường này.
Còn nếu như tôi giết chết hết những con chuột đó, thì oán khí càng nặng thêm cộng với lời nguyền rủa trước khi chết của bà ta sẽ chọc chuột trả thù.
Lũ chuột như này khó tránh khỏi lắm, chỉ có thể tìm đến một nơi để ẩn nấp, nhưng mà có thể ẩn nấp được qua bao nhiêu năm chứ?
Tôi đặt cái ly trong tay xuống, nhìn Tần địa sư nói: "Bọn họ có nói, ai là người nói cho bọn họ biết phương thức này không chú?"
Phương thức nham hiểm lại tàn nhẫn như vậy, sợ rằng không phải thứ mà người bình thường có thể nghĩ ra được, càng không phải thứ mà người bình thường có khả năng dùng.
Tần địa sư lắc lắc đầu, trịnh trọng nói với ta: "Bọn họ sao có thể chịu nói ra? Chuyện của nhà họ Vệ cùng việc của Hà Thúy Miêu lộ ra cổ quái, mà toàn bộ đều có con nhúng tay vào, sợ đã trêu chọc phải thứ gì đó lợi hại rồi, con vẫn là nên đi Long Hổ Sơn để lánh mặt một thời gian đi, người trẻ tuổi đừng không tin này đó, vả lại con cũng biết xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-hon-kho-chia-lia/995797/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.