Edit: Đa Mộng
Beta: Trangki
“CUT!”
Tại một trường quay phim cổ trang, vị đạo diễn râu ria đầy mặt quăng phắt kịch bản trong tay, cực độ không kiên nhẫn kêu hai người đang diễn ngừng lại. Sau đó dưới ánh mắt có chút đồng tình của mọi người nổi giận đùng đùng đi đến trước mặt một nam diễn viên phụ mở miệng vàng ra hét:”Anh là ngu ngốc sao? Không biết khi diễn phải cần trao đổi, cần phối hợp sao? Như thế nào nửa ngày cũng không ở trong trạng thái diễn? Chẳng lẽ còn muốn tôi dạy cho anhdiễn như thế nào? Thế thì tôi đây tự mình lên sân khấu cho rồi! Còn muốn phế vật như anh làm gì!!”
Nam diễn viên phụ bị hắn phun nước miếng đầy mặt bộ dạng phục tùng nghe mắng, một khuôn mặt đoan chính nhưng vì vai diễn nên trên mặt dán đầy vết sẹo dữ tợn và vặn vẹo.
“Anh chỉ là kẻ chạy chân, có bản lãnh gì làm chậm trễ tiến độ quay của cả bộ phim? Chỉ vì anh không ở trạng thái diễn mà cảnh này phải quay đi quay lại bao nhiêu lần? Anh nói tổn thất trong này anh có gánh vác nổi không!”
Tuy rằng lén mang giày cao nhưng vẫn thấp hơn so với đối phương nửa cái đầu khiến đạo diễn khó chịu nên giọng nói càng phát ra bén nhọn.
“Thật xin lỗi.”
Giọng nói của nam diễn viên phụ trầm thấp mà ổn trọng, cực kỳ từ tính khiến lời xin lỗi của y nghe vào rât thành khẩn, chỉ là không có người phát hiện trong song đồng sâu thẳm như mực của y chợt lóe lên hàn ý rồi biến mất.
Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-hoang/139145/quyen-1-chuong-2-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.