Edit: Đa Mộng
Beta: Trangki
Sau ngày hôm đó, Bạch Thiên Nghiêm cứ như trước đây mỗi ngày đến giờ trường mầm non sắp tan học sẽ ngồi canh giữ ở chỗ đó. Chỉ khác là, cậu bé kia thỉnh thoảng sẽ nhìn về phía y, tuy trên mặt vẫn như trước không có biểu tình gì, nhưng ánh mắt lại có cái gì đó thay đổi, giống như có cái gì đó gọi là ấm áp.
Nhưng phần lớn thời gian, oắt con kia lại vụng trộm chuồn ra ngoài tìm đến y.
Tên nhóc này thường xuyên mượn cớ chạy ra, ngay cả Bạch Thiên Nghiêm cũng có chút xấu hổ. Cậu sẽ gửi tin nhắn hỏi Bạch Thiên Nghiêm ở nơi nào trước, sau đó lợi dụng lúc nghỉ trưa lấy cớ đi WC, hoặc là cố ý nói muốn đi phòng chăm sóc y tế ngủ sau đó chuồn êm, mà mỗi lần cũng luôn nhắm đúng lúc giáo viên vừa vặn bận rộn.
Mà nếu giáo viên không vội, cậu cũng sẽ lợi dụng mấy đứa bạn khác tạo một ít chuyện phiền toái khiến giáo viên bận rộn.
Cuối tuần ở nhà liền càng dứt khoát ra ngoài, cậu sẽ khóa cửa phòng mình lại, ngoài mặt là tự học thực tế là trốn ra ngoài chơi. Mà người hầu trong nhà cũng không dám tự tiện quấy rầy, chỉ có đem món gì đó đặt ở trong phòng khách nhỏ ngoài phòng ngủ thôi.
Nhà cậu tuy rất chú trọng việc giáo dục con trẻ, hầu như mỗi ngày đều sẽ an bài thêm giáo viên để truyền thụ lại các loại tri thức cho cậu, nhưng vì gia trưởng quanh năm đều ở bên ngoài, nếu ngẫu nhiên cậu không chịu học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-hoang/139144/quyen-1-chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.