Trưa ngày hôm sau, Diệp Kết Mạn trở lại Bùi gia. Có thể vì nghĩ nàng một đường bôn ba cho nên Bùi phu nhân truyền miệng, bảo nàng không cần đến vấn an mà có thể về nghỉ ngơi. Và lần này trở về, thái độ bọn hạ nhân trong phủ đã thay đổi, rất khách khí với nàng.
Tẩm cư của nàng rực rỡ hẳn lên, được bố trí rất thoả đáng. Ngay cả nước trà cũng là còn nóng. Và trên bàn có chút điểm tâm tinh xảo. Diệp Kết Mạn đem Thư nhi, An nhi lui xuống xong liền đóng hết cửa, xác định không có nắng nữa mới đi lại giường, lấy mộc-quỷ-phù ra...
Kỷ Tây Vũ xuất hiện. Nhìn khắp một lượt và cong môi cười.
"Đãi ngộ của Tứ thiếu phu nhân cũng không tệ." Kỷ Tây Vũ nói.
Diệp Kết Mạn chẳng màng đến điều này, mà là đi kiểm tra tay áo Kỷ Tây Vũ, thấy nó khô ráo mới yên lòng.
"Vừa rồi không có bị đau chứ?" Diệp Kết Mạn nói.
Kỷ Tây Vũ lắc đầu, "Không có. Nàng yên tâm."
"Yên tâm thế nào đây?" Diệp Kết Mạn thấp giọng nói. Rồi nàng nghiêm mặt, "Ngày mai nàng đi theo ta đến gặp linh môi, bà ấy nói muốn nhìn xem tình huống của nàng, mới có thể phán đoán được. Hy vọng bà ấy có cách."
"Ừ." Kỷ Tây Vũ đưa tay vén những sợi tóc tán loạn của Diệp Kết Mạn. "Đi suốt một đêm, nàng mệt rồi, nghỉ ngơi đi. Mới có mấy ngày, nàng lại gầy đi rồi."
Diệp Kết Mạn đích xác mệt mỏi thật. Nàng gật đầu và nằm xuống. Tầm mắt không tự chủ được mà nhìn Kỷ Tây Vũ.
Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-duyen-ket/1424029/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.