Ngày hôm sau. Trời tờ mờ sáng. Mặt trời mọc đằng Đông. Nhưng không sáng sủa lắm. Có vẻ sẽ mưa và không khí cũng ẩm. Lá cây trĩu giọt sương đêm, rơi xuống đất.
Cốc cốc cốc... Tiếng gõ cửa vang lên, dưới trời sớm lờ mờ như thế này, một nữ tử mặc la quần đứng trước cửa và nôn nóng nhìn nó. Bởi vì trời còn sớm, cả Kỷ phủ như vẫn còn ngủ. Phi thường yên tĩnh. Nàng không nghe được động tĩnh gì, sẽ gõ nữa - người xưa nay trầm ổn lại nóng nảy.
Rốt cục tiếng bước chân cũng vang lên và sau đó là cửa mở. Một nam tử tiều tụy, mắt đầy tơ máu, bọng mắt phù thũng, mặc dù mặc cẩm y nhưng lại đầy vẻ chán chường. Đó là Bùi Nghiêu Viễn.
"Thư nhi? Sớm như vậy đã đến, có việc gì sao?"
"Tam thiếu gia, có thể nói chuyện được không?"
Bùi Nghiêu Viễn nghe vậy gật đầu, nhường bước: "Vào đi."
Thư nhi xoay người đóng cửa lại, nhìn Bùi Nghiêu Viễn - dường như nàng có hơi không kiềm chế được, vào thẳng chủ đề: "Tam thiếu gia, thứ cho Thư nhi lắm miệng. Thư nhi biết có một số chuyện không phải một nha hoàn có thể hỏi, nhưng Thư nhi phụng dưỡng Bùi gia nhiều năm, giờ không ở bên cạnh phu nhân nên không có cách nào để hỏi, và trong lòng Thư nhi đang rất lo lắng. Có một số việc, vẫn là hy vọng Tam thiếu gia có thể nói rõ cho Thư nhi biết.
Bùi gia... rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Tuy rằng trong phòng chỉ có hai người nhưng Thư nhi vẫn nhìn quanh một vòng, thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-duyen-ket/1423987/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.