Diệp Kết Mạn ngủ đi trong những suy nghĩ hỗn loạn đầy lo lắng. Cả người nàng như chìm trong nước, nàng khó thở, ngực nàng khó chịu.
Trạng thái như thế không biết qua bao lâu, nàng tỉnh lại trong sự mỏi mệt.
Ánh sáng mơ hồ chiếu vào mắt, có một bóng người thoảng qua.
"Thiếu phu nhân, người tỉnh rồi!?" An nhi nói và đưa tay đỡ Diệp Kết Mạn.
Diệp Kết Mạn bủn rủn tay chân, hoàn hồn rồi mới miễn cưỡng ngồi dậy.
"Ta ngủ lâu rồi sao?"
"Vâng, hồi gần trưa em gọi thiếu phu nhân hai lần mà thiếu phu nhân vẫn không tỉnh." An nhi nhìn Diệp Kết Mạn, lo lắng nói.
"Có phải vì chuyện tối qua mà thiếu phu nhân không thoải mái không. Tai người còn đau ạ?"
"Không, em đừng lo."
Diệp Kết Mạn trấn an cười; nàng nhìn khắp phòng tìm thân ảnh quen thuộc.
Kỷ Tây Vũ đang tựa cửa sổ nhìn Diệp Kết Mạn.
Diệp Kết Mạn thở phào ở trong lòng, Thư nhi bưng nước đi vào, hầu hạ Diệp Kết Mạn đứng dậy.
"Khi sáng Tam thiếu gia có tới, thấy thiếu phu nhân còn ngủ nên đợi ở tiền đường một lúc. Sau đó thì Đại thiếu gia phái người đến tìm, hình như là việc gấp nên Tam thiếu gia đi rồi ạ." An nhi giúp Diệp Kết Mạn mặc quần áo, nói.
"Thiếu phu nhân, lát nữa có phải đến xem Tam thiếu gia không?"
Diệp Kết Mạn mỏi mệt xoa huyệt thái dương, suy nghĩ một lúc vẫn là đồng ý.
Rửa mặt xong, Diệp Kết Mạn đứng dậy và nhìn Kỷ Tây Vũ.
Kỷ Tây Vũ chậm rãi đi tới, nói: "Nàng bảo nha hoàn lấy chút thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-duyen-ket/1423970/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.